Bảo Bảo sẽ không nói kẻ khác ý nghĩa của câu chú. Không ai xứng đáng được biết đến, vì nó chỉ dành riêng cho nàng…
Hắn căm hận một người đàn bà có thể nghe thấy tình yêu của phụ thân mỗingày. Bà ta làm sao hiểu được ý nghĩa của nó, làm sao thấm được chântình của nó…
Thần hộ nếu không nằm đúng chỗ thì chỉ nên phá đi. Bởi vì nó mang linh hồncủa người, thật quá bi thương nếu mỗi ngày đều mỏi mòn đợi chờ một lờiđáp mãi mãi không bao giờ đến. Bảo Bảo cũng không hình dung hết chútlinh hồn còn sót lại kia đã tồn tại như thế nào trong ba mươi vạn năm?Nó giống như một nô lệ phải phục tùng cho kẻ thù, uất ức mà không saothoát ra được…
Ma thần từng tiếc lộ cho Bảo Bảo biết, Thần hộ này chính ngài đã cải biếnlại. Sau khi lời chú thốt ra, nếu mẫu thân không mở miệng đáp thì nó sẽvô cùng đau khổ. Nổi đau ấy đã thoát ly khỏi linh hồn của ngài nhưngkhông có nghĩa là nó không tồn tại. Bởi vì bản chất của thần hộ là mộtmảnh hồn, giống như bản sao thứ hai non nớt của người chủ. Ngài gửi sựtồn tại của mình cho mẫu thân bởi vì nó có thể triệu hồi tất cả phần hồn còn lại, giống như tác dụng của Kết Phin Trà, của Phục Hồn Bí Chú.
Bảo Bảo cười nhạt, tay giơ ra. Dung Qúy An không biết hắn muốn làm gì, theo bản năng tiếp tục lùi đi. Bà đột nhiên cảm thấy một luồng Thần khí quất cường từ đâu len lõi vào cơ thể. Dung Qúy An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-van-hoa/3080606/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.