Thiên Quang có dư chấn gần một phút, sau đó mới thu liếm lại và tắt dần. Khimọi người lảo đảo đứng dậy, họ phát hiện giữa điện đã có một vòng trònđất đá hóa thành nham thạch mà ở giữa vòng tròn đó có một vòng tròn nhỏhơn hoàn toàn nguyên vẹn. Minh Bảo nửa quỳ nửa ngồi, cánh tay áo rộngche gần hết một bóng tím mảnh mai. Chỉ thấy khuôn mặt nhỏ trắng bệch nằm trên vai hắn, tóc đen dài chảy xuống rũ rượi.
Minh Bảo nghiêng đầu quan sát gương mặt cận kề. Mi mắt rậm dài, cong congnhư cánh bướm. Da hơi tái đến mức trong suốt giống thủy tinh. Nàng nhưmột con búp bê dễ thương đang im lặng ngủ trong lòng hắn. Nàng chắn chắn là một trong số nữ nhân đẹp nhất hắn từng biết đến. Nhưng nàng là ai?
Minh Bảo nhớ tới lần đầu gặp ở quán Kinh Yên thành Mại Dương. Cạc Và nóinàng là Tố Linh, là Yêu nữ trong mắt tiên môn, là cơn ác mộng trong mắtma giới, cũng là người con gái hắn muốn cướp về nhà. Bảo Bảo bị ảnhhưởng quá nhiều từ phụ thân, hắn cho rằng phải đoạt lấy nàng theo cáchcha đoạt lấy mẹ, như vậy mới có thể sở hữu, mới có thể làm cho nàng yêumình.
Minh Bảo không sợ Thiên Quang, theo nguyên tắc thì tiên pháp không đả thương được thần thể, nhất là đối với một nguyên thần mặc dù không toàn vẹn.Nhưng chính giây phút ánh sáng giáng xuống với sức mạnh cực đại, Bảo Bảo nghe linh hồn mình gào thét, tựa như một phần cơ thể phải chịu đựng đau đớn mà mình lại không tìm ra vị trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-van-hoa/3080604/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.