Thế giới của Bảo Bảo bắt đầu từ một giọng nói, đó là tiếng thủ thỉ ngàyđêm, là lời ru ấp yêu đem theo tình thương của mẫu thân. Tiếng nói vẽthành không gian, cho Bảo Bảo hiểu thế nào là cơn gió, thế nào là mặttrời, những sự vật Bảo Bảo chưa nhìn thấy nhưng bao giờ cũng đẹp lạthường.
Bảo Bảo nghĩ mình đang ngủ trong cái tổ chim, co tròn trong quả trứng nhỏ,bình yên đợi ngày phá vỏ chui ra. Mẫu thân sẽ vỗ về quả trứng ấy mỗingày, kể những câu chuyện ly kỳ về những cậu bé có sức mạnh phi thường,một người hóa thân từ hoa sen hoài thai ba năm mới chào đời, vì ngỗnghịch mà bị cha nhốt vào Lung Linh tháp. Một cậu bé khác lớn nhanh nhưthổi, bảo vệ đất nước bằng ngựa sắt và gậy tre. Một cậu bé bắn rơi chínmặt trời, chỉ chừa lại một vầng thái dương cho thế gian ánh sáng và hơiấm. Một cậu bé thông minh thần kỳ, dùng con kiến càng xỏ chỉ qua lỏi ốc. Một cậu bé sinh ra từ tản đá, vốn là một con khỉ đột láu lĩnh nghịchngợm, đại náo thiên đình rồi bị phạt phải hộ tống sư phụ đến Tây Thiên…có rất nhiều “cậu bé” làm nên điều thần kì như vậy và mẫu thân luôn mong muốn Bảo Bảo sống hiên ngang mạnh mẽ, trở thành người vĩ đại như những“cậu bé” đó. Bảo Bảo thuộc ngầm lòng tất cả câu chuyện và nhân vật, BảoBảo yêu mẫu thân qua giọng nói dịu dàng của nàng. Cuộc sống thật tươiđẹp và bình yên, Bảo Bảo cứ ngủ mãi trong giấc mộng thơm mùi hoa cỏ vàấm áp ánh mặt trời. Cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-van-hoa/3080573/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.