Da vai Minh Tiềm đụng phải môi cô, vừa rồi vận động kịch liệt nên nơi đó tiết ra mồ hôi, nhiệt độ cơ thể anh cũng cao hơn, mặt Cố Phán đỏ tận mang tai, trông như vừa đụng phải than nóng. Cô lập tức quay mặt về phía biển, gió biển thổi qua mái tóc xoăn mượt mà làm sợi tóc cọ vào mặt khiến Cố Phán cảm thấy hơi ngứa, mật huyệt cũng co rút lại theo bản năng, côn thịt lớn vẫn còn đặt gần tiểu huyệt cảm nhận được biến đổi này, côn thịt nửa mềm nhanh chóng phồng lên, cứng như sắt thép đặt giữa cánh hoa đang run run, nghe lời chủ nhân nó từng chút từng chút trượt vào sâu trong mật huyệt.
Tất nhiên Cố Phán sẽ không dung túng cho anh làm bậy nữa, vì ca nô đang dập dềnh theo sóng biển, cô sợ nếu chống đối kịch liệt sẽ khiến ca nô bị lật, cô đưa tay đẩy ra vùng xương mu của Minh Tiềm, cố gắng đẩy tên cướp biển vẫn còn trong cơ thể cô ra ngoài.
“Anh mau rút ra, chúng ta ra ngoài này lâu sẽ khiến bọn họ nghi ngờ, làm ơn đưa tôi về đi.”
Minh Tiềm tràn đầy hứng khởi hưởng thụ cảm giác được bàn tay nhỏ bé chạm vào cơ thể mình, nói ra một câu khiến Cố Phán không đáp lại được.
“Đêm tối cũng không che giấu được người đàn ông chưa thỏa mãn, huống chi là ban ngày chứ.”
Thật là tên già mồm át lẽ phải!
Lần đầu tiên Cố Phán nghe lời Minh Tiềm như vậy, hung hăng cắn lên đầu vai ấm áp không che đậy, trong lúc đó đầu lưỡi vô ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-tu-tong-tu/174307/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.