Buổi sáng mùa hè nghe thấy chính là dưới lầu có tiếng rao bán bánh bao sữa đậu, âm thanh chuông xe đạp linh đinh vui tai, tiếng cười đùa của nhóm các bà từ chợ mua rau về cùng bạn bè trò chuyện, dung hợp ở một chỗ, đây chính là buổi sớm giản dị mà an nhàn.
Vu Phong trước nay ngủ rất ít, thời điểm mỗi lần tỉnh dậy cơ hồ còn chưa có hửng sáng, trong ánh mặt trời buổi sáng ngày hè này, anh lần đầu tiên tỉnh lại trong ánh ban mai, đây xem như là muộn hay là sớm, tạm coi là sớm, bởi vì hiện tại chẳng qua mới bảy giờ sáng.
Nhưng sớm hơn so với anh chính là bé con ở trong chăn đện mở lớn hai mắt nhìn anh, bé không dám động, ngay cả tiếng hít thở cũng là nhỏ như vậy, Vu Phong nhéo nhéo chóp mũi của bé, bé con nghẹn đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng dùng thanh âm nhỏ như muỗi kêu gọi, “Anh trai.”
Mang theo vài phần lo lắng cùng sợ hãi, lại mang theo đôi mắt ngập nước kỳ vọng nhìn Vu Phong, anh trước nay không mẫn cảm với con nít cũng không biết phát điên cái gì đem bé con này mang về nhà. Thanh âm nhỏ tinh tế yên lặng mà đánh vào trong lòng anh, rèm cửa sổ chỉ kéo ra một nửa, lại có thể nhìn thấy trời xanh bên ngoài, hôm nay hẳn là trời quang vạn dặm.
Buông cái tay kìm giữ cái mũi của bé con ra, Vu Phong xoa xoa cái đầu nhỏ của bé, mái tóc bị cắt xén lung tung bởi trường kỳ dinh dưỡng không đủ mà có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-tu-quan-he/174336/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.