Đương khi cánh cửa của phòng bao được đẩy ra, hai người đi vào từ ngoài cửa sững sờ, ánh đèn trong phòng bao tuy rằng mờ tối, nhưng còn chưa đến nỗi nhìn không rõ tình huống bên trong, Ninh Hiểu Dũng và Đặng Vũ Phong nhìn nhau một cái, chỉ chỉ Vu Phong đang nằm trên ghế sô pha, lại nhìn nhìn đứa trẻ nằm bên cạnh hắn, vẻ kinh ngạc trên mặt rất khó kiềm chế, so với Ninh Hiểu Dũng, Đặng Vũ Phong tương đối bình tĩnh hơn chút.
“Bên người Vu Phong sao lại có đứa bé nào nằm kia?”
Đặng Vũ Phong lắc đầu, hắn đem cánh cửa chạm hoa văn kia mở ra, để cho bọn họ nhìn rõ ràng hơn cảnh tượng bên trong. Tiếng bước chân của họ rất nhẹ, nhưng mà vẫn là đánh thức người đàn ông đang ngủ trên sô pha, hắn mở ra đôi mắt giống như chưa từng ngủ, ánh mắt lạnh lùng, sau khi ngửi thấy mùi vị như đậu hũ thối thì đột nhiên ngồi dậy, bé con ngủ đến ngon lành trong lòng hắn rơi phịch xuống nền nhà.
Cậu bé toàn thân đau đớn nhăn cái mũi mở ra một đôi mắt to đen láy, ở trước mặt nó đích thị là một người đàn ông gương mặt lạnh lùng xa lạ, hai người xa lạ còn lại đứng cách nó không xa, trong mắt nó nhất thời toát ra vẻ phòng bị mà trẻ con ít có, ngay cả đau đến kêu ra tiếng cũng đều bị nó âm thầm nuốt vào trong bụng, vô tội ấp úng mà nhìn người đàn ông lạnh lùng.
Đứa nhỏ đột nhiên xuất hiện khiến mọi người cảm thấy phi thường khó hiểu, Đặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-tu-quan-he/174335/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.