Phương Đại Xuyên vội vàng đứng lên, vì ngồi xổm lâu quá, hai chân tê rần, hắn lại bật dậy quá nhanh, thế là khẽ lảo đảo, bả vai đập vào vách tường — Nóng thật. Nhiệt độ này chắc chắn phải hơn bốn mươi, tuy không đến mức bỏng, nhưng dù Phương Đại Xuyên không biết gì về mặt này thì cũng thừa hiểu tình hình chắc chắn không ổn.
“Núi lửa sắp phun à?” Phương Đại Xuyên nghĩ tới khả năng này, mặt mũi tái xanh, phải nói là bọn họ đang đứng trên miệng núi lửa vẫn còn hoạt động và sẽ phun trào bất cứ lúc nào. Hắn lao ra khỏi góc tường, mở cửa sổ đối diện cầu thang, quan sát hải lưu bên ngoài.
Thủy triều biển khơi dồn qua dồn lại, tiếng sóng rì rầm, chẳng nhìn được gì dưới màn mưa như thác đổ.
Xúc cảm cuồng nhiệt vừa dâng lên trong lòng Phương Đại Xuyên tức thì tắt ngúm, xao động cũng rút xuống như thủy triều, chỉ để lại nỗi sợ hãi khôn cùng.
“Không phải núi lửa, nếu núi lửa phun thì mực nước và nhiệt độ nước phải biến đổi.” Lý Tư Niên chẳng biết từ lúc nào đã đứng sau hắn, tay phải đặt trên vai hắn, mạnh mẽ ấn xuống, giúp hắn bình tĩnh lại một chút.
“E là vấn đề xảy ra ngay trong biệt thự.” Lý Tư Niên vỗ vai hắn, ý bảo hắn theo sau, hai người đi men theo tường, phòng của Lý Tư Niên nằm ngay đầu khúc quanh, là nơi gần nhất với bên ngoài.
Phương Đại Xuyên không biết y định làm gì, dáo dác đi theo y, thấy tay phải của y nhẹ nhàng quét ngang theo vách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thuy-xin-tinh-giac/1319659/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.