Ngưu Tâm Nghiên vuốt tóc, thấp giọng giải thích, “Cô đừng hiểu lầm, tôi chỉ hỏi Đỗ Vĩ vài chuyện quá khứ thôi.”
“Chuyện quá khứ hả?” Trần Hủy đứng tranh luận từ xa, “Chuyện gì không nói được trong phòng mà phải nói ở nơi hoang dã thế?”
Đỗ Vĩ hơi xấu hổ, bước lên định giữ tay Trần Hủy, lại bị Trần Hủy gạt ra. Cậu ta gượng gạo cười nói, “Thì vì sợ đánh thức em đó, anh thấy em ngủ ngon quá mà.”
Trần Hủy cười khẩy, “Sợ đánh thức tôi, hay là đề phòng tôi?”
“Em xem em kìa.” Đỗ Vĩ ưỡn mặt cười nói, “Chẳng tin anh gì cả.” Cậu ta vừa nói vừa tiến lên dỗ dành Trần Hủy.
Ba người còn mải cãi vã, Lý Tư Niên đã kéo cổ tay Phương Đại Xuyên, nhờ bóng cây phủ kín, cẩn trọng lùi lại vài bước. Ba người đang cãi nhau nảy lửa, không ai rảnh chú ý động tĩnh bên cạnh. Giải thích từ góc độ tâm lý học, khi chưa phát hiện bất cứ điểm gì không hợp lý, tinh thần con người luôn căng thẳng, nhưng một khi cho rằng đã phát hiện điểm bất thường, thậm chí còn có người ra mặt, họ sẽ lơi lỏng rất nhiều.
Hai người nấp sau cây cối, bả vai đụng bả vai, khẽ khàng trao đổi.
Lý Tư Niên chăm chú nhìn động tĩnh bên kia, môi mấp máy, “Anh nhớ đêm thứ hai chúng ta soát người không?”
Phương Đại Xuyên sửng sốt, ký ức bị kéo trở về đêm thứ hai, dần dần mở rộng theo giọng Lý Tư Niên.
“Lúc đó Ngưu Tâm Nghiên mang theo miếng ngọc Quan Âm, lớp vàng bọc miếng ngọc khắc một chữ ‘Ngưu’.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thuy-xin-tinh-giac/1319657/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.