Âm Cơ tự hỏi, hỏi xong thì chán nản thở dài.
Hơn trăm qua, nàng đây đã rất nhiều lần tự nguyện hiến dâng, thế nhưng câu trả lời nhận được vẫn luôn là chối từ. Thật sự quá ư thất bại.
"Ài... Mình há đâu không muốn gọi hắn là tướng công, ngặt nỗi hắn đối với mình...".
Tạm gạt đi chút ưu tư trong dạ, Âm Cơ cố bày ra bộ dạng tự nhiên nhất có thể, đáp trả Tiểu Kiều: "Giữa chúng ta vốn là không thể so sánh được nha. Ta và hắn đúng là đã bái đường đấy, nhưng bất quá chỉ ở hình thức, trên danh nghĩa. Chứ còn thực tế, hắn đâu có trèo lên người ta giống như đã trèo lên người Tiểu Kiều ngươi. Các ngươi đã cùng nhau... ư ưm...".
Mấy từ sau cuối, Âm Cơ đã chẳng cách nào nói ra được nữa. Miệng nàng, nó đã vừa bị một bàn tay bịt kín.
...
Giữa lúc Tiểu Kiều đang xấu hổ bên kia thì căn phòng bên này, Lạc Lâm và Thi Quỷ sớm đã tách ra. Tất nhiên, vị trí cả hai hiện cũng dời đổi.
Tự tay rót một tách trà, Thi Quỷ đưa qua mời Lạc Lâm: "Vẫn còn ấm, ngươi uống đi".
"Ừm".
Lạc Lâm cũng không nhiều lời, gật nhẹ rồi cầm lên chiếc tách nhỏ, kề môi nhấp xuống một ngụm.
"Trà này...".
"Thế nào?".
"Mùi vị rất quen thuộc. Hình như cùng loại với trà tỷ tỷ ta hay dùng".
"Không phải hình như mà thật sự cùng một loại".
Thi Quỷ kể lại: "Lúc chiều ta có vô tình chạm mặt Đông Mai - một trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555753/chuong-705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.