"Thi Quỷ, năm năm qua ngươi đã luôn giữ khoảng cách với nàng, nhiều lần còn cố tình dùng ta để hòng dập tắt tình cảm của nàng. Nhưng kết quả thì sao?".
"Thi Quỷ, nữ nhân một khi đã thực sự yêu thích ai đó sẽ rất khó thay đổi. Tình yêu đơn phương... đôi lúc càng khó đổi thay hơn...".
"Được rồi. Những gì cần nói ta đều đã nói hết, quyết định thế nào tùy thuộc ở ngươi. Xét cho cùng, giữa ta và nàng cũng chả có quan hệ gì; nàng sống hay chết với ta mà nói...".
Tới đấy thì Khổng Lăng thôi không nói nữa. Cử chỉ dứt khoát, nàng xoay lưng hướng bên ngoài bước ra. Từ đầu đến cuối mắt chẳng ngó lại dù chỉ một lần...
...
"Tiểu Quỷ... Tiểu Quỷ...".
"Tiểu Quỷ...".
Cúi nhìn làn môi ướt át, trong những tiếng gọi khao khát nỉ non của Lạc Lâm, qua thêm một đỗi, Thi Quỷ mới đưa tay nâng đầu nàng dậy.
"Lạc Lâm. Lạc Lâm".
Chừng như nghe được, Lạc Lâm dần hé mở đôi mắt. Hàng mi chớp động, nàng rướn người lên.
"Tiểu Quỷ sư phụ... Ta... ta khó chịu quá...".
"Tiểu Quỷ sư phụ... Giúp ta...".
"Ngươi muốn ta làm gì?".
Cùng với cái vòng tay ra sau đầu Thi Quỷ, Lạc Lâm vừa ôm lấy hắn vừa khẩn khoản: "Hãy hôn ta... Hãy hôn ta đi...".
"Ngươi nhận thức được bản thân mình đang làm gì không?".
Đáp lại Thi Quỷ như cũ vẫn là giọng nói đứt quãng nhưng chân thành tha thiết: "Ta biết... Ta biết... Ta muốn ngươi...".
"Ngươi yêu ta?".
"Ừm... Rất yêu... Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555631/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.