Tầm chục giây sau...
Quá trình dò xét của Nghinh Tử đã kết thúc. Bên trong thể nội linh lực cấp tốc được điều động, mắt hồng chợt ngưng, nàng đánh về phía trước một chưởng, đầy uy lực.
Kết quả... chẳng gì xảy ra.
Nhưng, tất cả vẫn chỉ vừa mới bắt đầu. Bởi ngay sau một chưởng nọ, Nghinh Tử rất nhanh đã lại tiếp tục. Toàn thân rực sáng linh quang, trong màu trắng bạc, nàng liên tiếp nâng tay điểm về hư không. Theo động tác của nàng, những đợt ba động cũng ngày một lan rộng, uy áp phát ra mỗi lúc một khủng bố...
Bên dưới.
Thi Quỷ nhắm thấy tình hình không ổn, nào dám nấn ná thêm, vội kéo Tiểu Kiều tiếp tục lùi xa. Tất nhiên Lạc Lâm cũng là như vậy, được hắn dắt đi. Riêng phần người còn lại: Âm Cơ...
Tuy rằng sau cùng nàng cũng an ổn đứng bên trong kết giới hộ thân do Thi Quỷ tạo ra, thế nhưng cách thức tiến nhập thì có chút...
Không được kéo, cũng chẳng được dắt, thay vì tay thì Thi Quỷ đã dùng chân "giúp" nàng di chuyển. Nếu như một cú đá cũng được xem là "giúp".
Vừa rồi, Âm Cơ nàng thật rất giống một quả cầu biết lăn a...
"Mẹ kiếp! Tiểu nam nhân khốn kiếp!".
"Một đại mỹ nhân lại bị ngươi đá đi như vậy... Con mẹ nó ông trời thật đúng là không có mắt mà!".
"Ta cầu cho tiểu nam nhân ngươi bị người móc luôn con mắt bên trái đi!".
...
Lòng uất ức, dạ căm hờn, Âm Cơ cứ thế mà mắng chửi, rồi nguyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555566/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.