...
Ngó thấy Thi Quỷ bảo trì im lặng, Lạc Lâm liền làm ra một bộ “ta đây đã hiểu”, gật gù mà rằng:
“Ồ, ra là vậy, ra là vậy... Tiểu Quỷ sư phụ ngươi hóa ra là có sở thích này”.
Sở thích?
Hai chữ kia vừa lọt vào tai Thi Quỷ thì liền khiến hắn phải cau mày lại. Khỏi đoán cũng biết là hắn đang khó chịu rồi.
Lúc nãy, thời điểm hắn đưa ra yêu cầu trong lòng vốn cũng không nghĩ ngợi nhiều, chỉ đơn giản là muốn sau này mỗi lần Lạc Lâm cố tình xiên xỏ mắng mỏ mình thì sẽ quang minh chính đại, đường đường chính chính đem nàng treo lên mà đánh vào mông để dạy dỗ thôi.
Yêu thích? Thi Quỷ hắn yêu thích cái gì chứ?
Lạc Lâm nàng, tuy bề ngoài là một đại cô nương nhưng thực chất vẫn mới chỉ được mười tuổi thôi đấy!
Thi Quỷ hắn đối với một đứa trẻ mười tuổi lại đi nảy sinh cái gì yêu thích? Mặc dù mông nàng đúng là lớn thật, thế nhưng... Cũng chỉ là mười tuổi!
...
Hít nhẹ một hơi, Thi Quỷ thoáng điều chỉnh tâm tình, chợt nở nụ cười “thân thiện”, rất không biết xấu hổ mà thừa nhận:
“Tiểu Lạc Lâm ngươi nói không sai, Thi Quỷ ta đúng là có sở thích đánh mông nữ nhân”.
“Gr r...”.
Phát ra một tiếng dài kỳ dị, Lạc Lâm làm ra vẻ sợ sệt tránh xa: “Tiểu Quỷ sư phụ, ngươi... Ngươi ghê tởm quá đi!”.
Chẳng buồn bận tâm, Thi Quỷ thở dài: “Ài... Tiểu Lạc Lâm ngươi nếu sợ thì thôi vậy”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555340/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.