...
“Phù... Ù...”.
Thở mạnh cho vơi đi lửa giận trong lòng, Lạc Lâm lúc này mới quay sang nhìn người bằng hữu của mình.
“Thác Đán, sao tự dưng ngươi xê ra xa vậy?”.
Trước nghi hoặc của Lạc Lâm, Thác Đán vội lắc đầu: “K-Không có gì”.
“Không có gì? Vậy mặt ngươi sao lại cổ quái như vậy?”.
“Ừm... Sau khi nghe ngươi nói xong thì ta đã hiểu được, vậy nên trong lòng đối với tên Tiểu Quỷ kia...”.
“Căm hận đúng không?”.
Chẳng đợi cho Thác Đán nói xong thì Lạc Lâm đã chen ngang: “Ta biết mà. Cái tên Tiểu Quỷ kia, hành động của hắn quả là quá ghê tởm rồi. Trước thì cắn ta, lần này thì để ta cắn. Hừ, ta dám cá là hắn cố tình đấy. Nhất định đây là cố ý sỉ nhục thân phận cao quý của ta...”.
Ngồi kế bên, Thác Đán nghe người bằng hữu của mình liên tục suy diễn thì gương mặt càng lúc càng trở nên khác lạ, cũng không rõ là đang nghĩ gì.
...
Trong lúc Lạc Lâm cùng Thác Đán ngồi vắt vẻo trên cây chuyện trò, bàn tán bên ngoài Lạc Hoa Viên thì tại phía đông đông bắc của tòa phủ đệ, giữa cánh rừng trúc, Thi Quỷ lại đang lặng lẽ một mình ngồi chẻ trúc.
Hắn đang định làm một ít đồ vật. Cũng chẳng cầu kỳ hay phức tạp gì mấy, chỉ là muốn đóng một chiếc bàn, vài cái ghế vậy thôi. Không được như mấy tầng tháp của Lạc Lâm bên cạnh, trong căn nhà trúc của hắn thật sự còn thiếu thốn nhiều loại vật dụng lắm.
Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555261/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.