...
Gần nửa giờ sau.
Bên trong tòa kim tháp, quá trình trợ giúp Lạc Lâm hấp thụ máu huyết đã hoàn tất. Nàng hiện đã qua cơn nguy biến.
Tất nhiên, vị trí của nàng cũng không phải lơ lửng trên không nữa. Thi Quỷ, hắn đang bế nàng tiến lại bên cạnh chiếc giường có sẵn bên trong tòa tháp.
Đường ngắn ngủi nên cũng chẳng tốn bao nhiêu thời gian thì Thi Quỷ đã đến nơi cần đến.
Một cách nhẹ nhàng, hắn đem vị đại mỹ nhân trong lòng đặt xuống, kế đấy thì kéo chăn đắp lên người nàng, từ dưới chân lên đến giữa ngực.
Xong xuôi đâu đấy, hắn đứng thẳng người dậy, khẽ lắc đầu:
“Đã đưa công pháp lại không chịu tu luyện, ngươi đúng thật là kẻ khó bảo”.
Thở ra một hơi bất dắc dĩ, Thi Quỷ xoay người nhìn sang bên cạnh, vị trí mà Nghinh Tử đang đứng.
Chần chừ một chút, hắn cất tiếng:
“Ngươi có chuyện muốn hỏi ta phải không?”.
Đáp lại là một cái gật nhẹ.
“Chúng ta ra ngoài rồi nói”.
Lời ra hết cũng là lúc đôi chân Thi Quỷ nhấc lên, tiến ra cửa chính tòa tháp.
Phía sau, Nghinh Tử thoáng ngó qua Lạc Lâm trên giường rồi cũng mau chóng nối gót đi theo...
...
Thi Quỷ cùng Nghinh Tử, hai người đã lại có thêm một cuộc trò chuyện. So với những cuộc trò chuyện lần trước thì cuộc trò chuyện lần này đã diễn ra khá lâu. Lâu nhất trong tất cả các lần đối thoại.
Đối lập với khoảng thời gian kéo dài ấy, đề tài của lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555258/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.