...
Qua một đỗi kiểm tra tỉ mỉ cho tiểu công chúa Lạc Lâm, Độc Cửu thu hồi thần thức, từ không gian giới chỉ lấy ra một viên đan dược màu xanh lấp lánh linh quang cho vào miệng rồi giúp cô bé nuốt xuống, đồng thời nhanh chóng đưa linh lực truyền vào...
...
Sau hơn nửa giờ điều trị, Độc Cửu rốt cuộc cũng thu tay về.
Mặt mày tái nhợt, trán vã mồ hôi, linh lực tản mác, đấy chính là trạng thái của Độc Cửu lúc này. Quả thực trông khá là tệ. Dựa vào bộ dáng của hắn, khỏi đoán cũng biết chuyện gì đã xảy ra. Khẳng định linh lực và thần thức đã bị hao tổn quá độ.
Chỉ hơn nửa giờ điều trị cho một tiểu tu sĩ Linh tuyền cảnh lại khiến cho một vị thánh đan sư, một chân nhân Linh anh đệ tứ trọng như Độc Cửu lâm vào tình trạng suy kiệt nhường ấy, rốt cuộc phải là tình huống nghiêm trọng cỡ nào mới dẫn tới kết quả này chứ?
Lạc Lâm, đến cùng thì cô bé bị gì?
Duy nhất trả lời được hiện chỉ có Độc Cửu. Tiếc rằng hắn dường như lại không có ý định nói ra.
Thần sắc ngưng trọng, hắn hướng cô gái đang đứng bên cạnh, bảo:
“Nghinh Tử, phiền ngươi tức tốc chạy đến chi nhánh của thương hội Lạc Vũ tại Lang Cơ Thành thông báo cho đại công chúa. Nói với người rằng... Tiểu công chúa đang nguy kịch”.
Lời vừa nghe hết, ánh mắt vô hồn của cô gái, cũng tức Nghinh Tử liền lóe lên một tia khác lạ. Tuy chỉ tồn tại trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555077/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.