Năm ngàn linh thạch?
Tâm tình Trần Bân cuối cùng cũng buông lỏng. Năm ngàn linh thạch đối với hắn quả thật không nhiều lắm. Tuy nhiên, khi hắn định lấy linh thạch ra thì Lăng Mị bồi thêm một câu:
"Là trung phẩm linh thạch".
Ngắn gọn, đơn giản và súc tích. Chỉ một câu nhẹ như lông hồng ấy thôi đã khiến cho Trần Bân một lần nữa lặng người đi. Theo kiến thức của hắn thì một trung phẩm linh thạch sẽ tương đương với một trăm hạ phẩm linh thạch. Năm ngàn viên trung phẩm linh thạch vị chi là... năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch... Lúc này Trần Bân chỉ có một mong muốn duy nhất: Kiến thức của hắn là sai, sự việc trước mắt là ác mộng.
Thế nhưng đôi mắt tựa cười như không đang nhìn hắn này lại là gì? Là gì?
"Sao vậy, Tiểu Bân Bân? Sao tự dưng ngươi lại im lặng như thế? ".
"Phong chủ, đệ tử... đệ tử thật sự... thật sự không có số linh thạch lớn như vậy...".
"Tiểu Bân Bân, nói dối rất không tốt nha. Ngươi dù gì cũng là một tu sĩ Linh châu cảnh, số tiền nhỏ xíu xiu như vậy sao ngươi lại không có được ".
"Đệ tử thề với trời, đệ tử thật sự là không có".
"Thật sự không có?".
"Thật sự".
"Vậy ngươi có bao nhiêu? Mà thôi, đưa không gian giới chỉ của ngươi đây".
"Phong chủ...".
"Sao? Sợ ta lấy hết của ngươi ư? Tiểu Bân, trong lòng ngươi ta là kẻ tham lam như vậy? Ngươi là đang hoài nghi nhân phẩm của ta?".
"Phong chủ hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554358/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.