...
"A, tắm linh tuyền vẫn là tốt nhất".
"Tố Tố, của muội hình như lại lớn hơn rồi".
Trông thấy ánh mắt soi mói của tỷ tỷ mình, Lăng Tố đỏ mặt, vội lấy tay che ngực lại.
"Hì hì, muội xấu hổ gì chứ? Bỏ ra để tỷ tỷ xem nào".
"Của tỷ cũng có mà". - Lăng Tố ngượng ngùng gạt đôi ma trảo của Lăng Mị ra.
"Nhưng mà ta thích sờ của muội".
"Không được! Đừng!".
...
"Tỷ".
"Ừ".
"Muội không thấy bộ bạch y lúc trước muội đưa cho tỷ. Muội nhớ tỷ vẫn thường mặc mà".
"À... Thật ra...".
"Sao vậy?".
"Ta... đem gửi ở chỗ một tên tiểu tử rồi".
"Hả?".
"Là thế này...".
Sau khi nghe Lăng Mị kể xong, vẻ mặt bất đắc dĩ, Lăng Tố lên tiếng:
"Tỷ cũng thật là... Nếu để người ta biết đường đường là phong chủ của Thiên Đan Phong, ngũ trưởng lão của Yêu Tông lại vì năm mươi hạ phẩm linh thạch mà cả y phục cũng đem đi gán nợ, khẳng định họ sẽ cười chết mất".
"Biết sao được, hắn cứ nằng nặc đòi ta bồi thường. Xì, chỉ có mấy cây linh thảo cấp thấp mà lại làm khó ta".
"Sao tỷ không nói cho hắn biết thân phận của mình, khẳng định hắn sẽ lập tức quỳ xuống xin tha tội".
"Cũng chưa hẳn. Ta thấy tên tiểu tử đó rất có cá tính. Muội nghĩ xem, nếu là đệ tử khác khi nhìn thấy ta, dù không bị tu vi của ta hù dọa thì cũng bị dung mạo của ta chấn nhiếp a. Còn hắn?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554332/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.