"Lục Hoàng tử." Vương công công duy trì bước chân, đi xuống thềm đá, mặt mũi tiều tụy, nhưng lúc đối diện với đôi mắt sắc bén của Huyền Hấn, hai mắt cố gắng mở rộng, "Hoàng Thượng có chỉ..."
Đôi mắt sắc bén quét qua đám Ngự lâm quân đang muốn tiến lên phía trước, âm thanh của nam tử hết mực yên tĩnh, trong trẻo mà lạnh lùng, "Người ấy nói gì?"
"Theo pháp sư nói, Lục Hoàng tử lúc sinh ra có mệnh sát chủ, hôm nay Hoàng thượng bị bệnh nặng không dậy nổi là do phe cánh của ngài đột nhập vào.
Tịch Hề ngước mắt nhìn Huyền Hấn, chỉ thấy cổ họng hắn rõ ràng tắc nghẹn, khóe miệng cong lên, một lúc lâu sau mới mở miệng nói, "Hôm nay như thế nào?" với âm điệu nhỏ dần. Trăng lạnh lẽo đến mức, toàn thân sát khí ngưng đọng lại.
Vương công công lùi về phía sau một bước, lui về phía sau lưng đám Ngự lâm quân, "Tới...Người đâu.... Hoàng Thượng có chỉ...đem....đem yêu nghiệt này xử tử tại chỗ. Ai giết được...có trọng thưởng!"
Tịch Hề lo lắng, run sợ, không chút nghĩ ngợi, gần như là thét lên: "Người không phải là yêu nghiệt!"
Năm ngón tay bị nắm chặt đau đớn, tựa như mỗi ngón tay sẽ bị bẻ gãy, Tịch Hề cảm nhận được nỗi đau trong lòng của hắn, vội vàng dùng một tay đỡ lấy tay hắn: "Hấn."
Sắc tím trong đôi mắt lạnh như băng, phủ đầy sát khí. Phía trên, Tam công công thấy vậy liền quay một vòng trốn bên cạnh Huyền Hấn. Vương công công thấy bên mình người đông thế mạnh, trong lòng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-the-trien/2187786/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.