Nửa đêm Trì Trinh cứ kêulạnh, Tuần Tuần vào xem sự thể thế nào. Trì Trinh đắp một chiếc chăn dày, thêmcả một chiếc thảm len nữa. Tuần Tuần bảo Trì Trinh cặp nhiệt độ rồi ra phòngkhách lấy thuốc cho anh ta. Vừa đổ nước ra cốc thì nghe tiếng Trì Trinh kêu lênrằng bị sốt rồi.
Tuần Tuần cầm chiếc cặpnhiệt độ lên xem, gần ba mươi tám độ, nên nói: “Chỉ là sốt nhẹ thôi, uống ítthuốc, ngủ một giấc là sẽ khỏe”.
Trì Trinh trách cô rằngkhông quan tâm đến chuyện sống chết của mình, chốc chốc lại bảo Tuần Tuần đipha trà gừng, đi lấy túi nước đá, rồi còn nói, những lần bị cảm trước đây mẹanh ta thường chăm sóc anh ta như thế. Tuần Tuần không muốn tranh cãi với TrìTrinh nên làm theo tất mọi yêu cầu. Trì Trinh được đằng chân lân đằng đầu, mộtmực bảo Tuần Tuần ở lại bên anh ta.
Tuần Tuần đâu có dễ dàngtrúng kế như vậy, thấy Trì Trinh đã uống xong thuốc, cô định quay về phòng. TrìTrinh thất vọng, hỏi: “Tạ Bằng Ninh ốm cô cũng đối xử với anh ta như vậy sao?”
“Tạ Bằng Ninh đâu có khóchiều như anh?”, Tuần Tuần đáp.
“Tôi bảo cô chiều tôi cáigì? Tôi chỉ bảo cô ngồi bên giường tôi một lúc thôi mà.” Thấy Tuần Tuần khôngđộng tĩnh gì, Trì Trinh bèn tự động thò tay ra khỏi chăn, nắm lấy tay cô kéovào trong chăn đặt lên trên người mình.
“Anh làm gì thế?”
“Đừng có nghĩ xiên xẹo.Tôi chỉ muốn để tay cô lên bụng tôi thôi mà. Bụng được ủ một đêm thì dù có bịloại cảm nào cũng sẽ khỏi ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-the-phu-thanh/2223323/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.