Tuần Tuần biết khách sạnnơi Trì Trinh và Giai Thuyên ở, chỉ có điều chưa bao giờ cô nghĩ rằng sẽ tớichỗ họ…à, mà phải nói rằng chỗ của anh ta. Suýt chút nữa thì quên, Tạ Bằng Ninhđã “rất chu đáo” đặt cho đôi tình nhân đang yêu nhau thắm thiết hai phòngriêng. Phòng 516 là phòng của Trì Trinh, còn phòng 518 chỉ cách một bức tườnglà của Giai Thuyên, và hôm nay còn là của Tạ Bằng Ninh nữa.
Khi Trì Trinh ra mở cửanhìn thấy Tuần Tuần, thì rất vui, chẳng có vẻ gì là của một người đàn ông đangrình bắt quả tang vị hôn thê ngoại tình. Tuần Tuần nghĩ, thanh niên ngày naythật là dễ dãi, đóng kịch cũng không chịu cho đến đầu đến đũa. Trì Trinh nhanhchóng dẫn cô vào phòng, rồi đưa tay đóng cửa lại. Trong phòng không hề sạch sẽ,gọn gàng, đâu vào đấy như trong tưởng tượng của Tuần Tuần, mấy bộ quần áo thayra vứt bừa bãi trên ghế, trong không gian chật hẹp của căn phòng tràn ngập mùinước xả vải sau khi giặt xong, ngửi kỹ một chút còn thấy có cả mùi rượu nữa.
Ánh mắt của Tuần Tuầndừng lại trên quẩy bar, ở đó có một chai Black Label uống dở, chỗ rượu rót rađang ở trong chiếc ly trong tay của Trì Trinh.
“Anh uống rượu vào giờnày à?”, Tuần Tuần chau mày hỏi.
Trì Trinh cho thêm mộtcục nước đá vào trong ly, quay lại cười đáp: “Rượu giúp cho con người trở nêncan đảm hơn”.
Tuần Tuần chẳng hề coinhững lời linh tinh ấy của Trì Trinh là thật, anh ta là người to gan lớn mậtrồi, cần gì phải mượn đến rượu nữa?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-the-phu-thanh/2223297/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.