Tháng ba ánh mặt trời vô cùng tươi đẹp. Từ trường học đến quốc lộ cây xanh bao phủ chung quanh, lá cây dưới ánh nắng trở nên xanh tươi ướt át.
An Duy hỏi Lê Tố, “Vì cái gì mà mọi người lại bàn tán loại chuyện này, sao bọn họ biết em là đồng tính luyến ái?”
“Tôi không phải đồng tính luyến ái.” Lê Tố cau mày nói.
An Duy ôm vai cậu, cúi đầu nhìn mặt cậu, “Không phải?”
“Đương nhiên không phải, tôi không phải.” Lê Tố nhấn mạnh.
“Nếu không phải, vậy bọn họ vì cái gì nói em như thế?” Lê Tố nếu không phải, khiến An Duy cảm thấy vô cùng thất lạc.
Lê Tố lặng yên một trận, mới nói nói, “Là nam sinh lần trước, anh còn nhớ rõ không, lúc tan học, trên đường đến nhà thầy Đường đã gặp nam sinh đó tại con hẻm, khẳng định là hắn nói với người khác, nói tôi là đồng tính luyến ái, sau đó, tôi cũng không biết vì cái gì, tin đồn trong trường học truyền đi nhanh vô cùng, mọi người đều bắt đầu bàn tán như thế.”
An Duy nghĩ, khẳng định là Lê Tố rất xuất sắc, thành tích ngữ văn và tiếng Anh đều nổi trội hơn cả, hội họa thì đoạt nhiều giải thưởng, bộ dạng ưa nhìn thế kia, nên mọi người đều càng thích bàn tán về chuyện đời tư của cậu, đương nhiên liền rất nhanh cả trường đều biết.
Bất quá hắn không nói với Lê Tố như thế, mà là nói, “Cái nam sinh kia a, em nói hắn là học sinh lớp 11 trường của em nhỉ?”
Lê Tố gật gật đầu, lại lập tức kinh hỏi, “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-than-dich-dai-thu/1283342/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.