Trong lòng Tuyên Trác đương nhiên đã có tiểu cô nương.
Tiểu cô nương gương mặt tròn tròn, má lúm đồng tiền, dáng vẻ vô cùng ngoan ngoãn đáng yêu, nhưng lúc nghịch ngợm thì gà bay chó sủa. Bây giờ tiểu cô nương đã lớn lên thành đại cô nương, vóc người cũng cao hơn, khuôn mặt dần trưởng thành nữ tính nhưng vẫn mang nét ngọt ngào mềm mại.
Cũng không biết là từ khi nào, có lẽ là từ mới đầu hắn mỗi ngày đều ngóng trông gặp nhau trong mộng, hoàng cung đa mưu quỷ kế, chỉ khi ở trước mặt Diệu Diệu, hắn mới có thể là chính mình, không cần phải suy đoán, băn khoăn điều gì.
Tuyên Trác sau khi thành niên, Hoàng Hậu đã mang tới rất nhiều các bức hoạ quý nữ trong kinh, muốn hỏi thử ý hắn.
Trong cung tất cả mọi người biết hắn với Diệu Diệu thân thiết với nhau, Hoàng Đế và Hoàng Hậu cũng vậy nhưng sau khi hắn từ chối thì hai người cũng không còn thúc giục nữa. Nguyên phủ chỉ có một tiểu cô nương, dù sao cũng nên cho họ bên nhau nhiều hơn.
Tuyên Trác vốn có dự tính như vậy.
Hắn lường trước bản thân có thể không phải người trong lòng Diệu Diệu, nhưng mình cũng phải là người quan trọng của nàng nên mới nghĩ chờ thêm chút nữa, chờ Diệu Diệu thông suốt, sẽ dần dần thích hắn. Hắn lo mình quá mức vội vàng, sẽ doạ Diệu Diệu sợ nên không muốn bức bách.
Trong đầu tiểu cô nương có rất nhiều người yêu quý, hắn chỉ chiếm một phần nhỏ nhưng bây giờ dù đã đến độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-than-chet-tran-da-tro-lai/2953400/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.