Sau tiết nguyên tiêu, học sinh bắt đầu trở lại trường.
Diệu Diệu chơi vui đùa hết cả tết, lúc trở về còn có chút lưu luyến, cái đầu nhỏ chỉ toàn thái tử ca ca trong cung.
Nhưng cô vừa gặp lại bạn bè là quên luôn thái tử ca ca sang một bên.
Một thời gian không gặp, Lục Việt và Đường Nguyệt Xu không có nhiều thay đổi, Nguyễn Vân Hoành so với lúc trước béo lên không ít, áo bông bây giờ đã mặc rất vừa người, hơn nữa còn là bộ đồ mới tinh.
Nguyễn Vân Hoành mọi khi đều mặc lại y phục cũ, bỗng nhiên ăn mặc như vậy không khỏi khiến mọi người quay lại nhìn.
Diệu Diệu không biết cái này nhưng những người khác lại rất rõ ràng, Lục Việt lập tức nói: "Là Chúc tỷ tỷ đưa!"
Nguyễn Vân Hoành ngại ngùng nói: "Chúc tỷ tỷ tặng cho ta rất nhiều đồ."
Diệu Diệu đi ra ngoài chơi nên không có người đưa đồ cho nữa, Chúc cô nương thật sự không chờ được nên đã cho người tới Nguyễn gia tặng đồ. Nàng và Nguyễn công tử vẫn không chịu gặp mặt, có thứ gì tốt đều mang đến cho Nguyễn công tử.
Diệu Diệu bèn hỏi: "Nguyễn đại ca học như thế nào rồi?"
Nguyễn Vân Hoành nói: "Ca ca ta mấy ngày nay không lúc nào dám lười biếng, cho dù là tết đến cũng không đặt quyển sách xuống, tuy rằng không biết có đỗ được hay không —— phi phi phi! Khẳng định là đỗ!"
Diệu Diệu cũng nghiêm túc phụ họa theo.
Mùng chín tháng hai.
Vào ngày thi hội, tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-than-chet-tran-da-tro-lai/2953392/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.