Lần trước còn loạn dán tới người ta, vậy mà giờ lại làm như không thấy bọn họ, Lại Dương mất hứng: "Ha, thấy ân nhân cứu mạng cũng không thèm chào hỏi một cái, đúng là đồ bạch nhãn lang! Đưa cậu ta đến trường miễn phí mà thế đấy."
Chúc Vi Tinh giương mắt, đổi lại thái độ làm việc: "Mua gì?"
Lại Dương muốn nói chuyện, nhưng bên cạnh có người nhanh hơn hắn một bước.
Khương Dực đi tới quầy hàng, quét một vòng mấy món trên đó, nói: "Mua bữa sáng."
Chúc Vi Tinh không đáp, quầy nhỏ liền bị Khương Dực ương ngạnh đạp một cái, tổ hợp bánh sữa đẹp đẽ bị chấn động đến mức lăn lóc mất trật tự, có hai hộp sữa bị ngã.
Cậu đứng thẳng người, mặc kệ tên to xác kia kiếm chuyện, chỉ hỏi Quản Hiểu Lương: "Mua cái gì?"
Quản Hiểu Lương nhìn Khương Dực, rồi lại nhìn Chúc Vi Tinh, cười mà không nói.
Chúc Vi Tinh bèn hỏi Lại Dương.
"Ây..." Lại Dương tính tình thẳng thắn, "Mua... Mua trứng..."
"Hửm?" Khương Dực khó hiểu thốt lên một tiếng.
"Mua sữa!" Lại Dương sửa lại.
Chúc Vi Tinh: "Loại nào?"
Lại Dương: "Ngọt..."
Khương Dực nhìn hắn.
Lại Dương: "Nguyên chất!"
Chúc Vi Tinh: "Ở chỗ đó, tự mình lấy đi."
Lại Dương: "Được..."
Khương Dực híp mắt.
Lại Dương: "Cái nào tốt!? Chúng tôi muốn mấy cái trong gói."
Chúc Vi Tinh không do dự: "Có thể, chỉ là tôi đã mất nửa tiếng để đóng gói những thứ này, nếu mấy người muốn, tôi cũng cần từng ấy thời gian để tách ra, không ngại chờ ở đây nửa tiếng thì không thành vấn đề."
Lại Dương: "...."
Lời này nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh/435038/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.