🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đồng hồ báo thức đúng năm giờ rưỡi vang lên.

Sợ đánh thức anh trai, Chúc Vi Tinh vội vàng bật dậy nhấn tắt. Cậu có chút đau lưng, ván giường cứng lại không lót đệm, chỉ trực tiếp trải một tấm chiếu trúc mỏng trên đó, cộm đến mức xương cốt cả người cậu đều đau, đầu cũng trướng trướng, rõ ràng ngày hôm qua cậu đã ngủ thật sớm rồi.

Thực ra sau khi xuất viện về nhà, Chúc Vi Tinh vẫn luôn ngủ không ngon. Không, hẳn là từ ngày tỉnh lại bị mất trí nhớ đến nay thì mỗi ngày cậu đều mơ màng, mộng mị hàng đêm. Có khi cậu biết mình đang ngủ, thân thể vẫn ở chỗ cũ, nhưng tư duy lại đi loạn, cậu có thể nghe thấy tiếng ngáy của anh trai, ngửi được hương nhang muỗi gay mũi, cũng có thể cảm nhận được ánh sáng từ hộ đối diện chiếu đến.

Giống như tối qua, cậu thậm chí còn nhớ được một loạt động tác khi tên du côn kia về nhà, tiếng va chạm khẽ khàng khi cửa phòng được mở ra, tiếng bước chân loẹt quẹt trên sàn nhà, Khương Dực dường như còn chơi máy vi tính, tiếng bàn phím vang lên cả nửa ngày.

Ấy mà tên du côn này cũng coi như có đạo đức xã hội, đặc biệt không gây ồn ào, nhưng do cậu quá nhạy cảm nên mới nghe được toàn bộ quá trình.

Đối diện mà là Thiên Lý Nhãn, thì cậu ở đây là Thuận Phong Nhĩ.

Một lời khó nói hết.

Nhíu nhíu mày, cậu leo xuống giường thay quần áo.

Lúc rửa mặt, Chúc Vi Tinh đem quần áo bẩn tối qua ra giặt, với hai bình

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh/435037/chuong-27.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phụ Sinh
Chương 27: Khó nghe
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.