🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lâu Minh Nguyệt bị đánh thức rốt cục mở mắt ra, ngơ ngác nghe vài câu, cậu đứng dậy đi rót nước.



Nam sinh ở đối diện như phát hiện động tĩnh bên này, hắn không để ý đến giọng nữ trong điện thoại vẫn luôn nhỏ nhẹ thăm hỏi, thờ ơ vứt điện thoại sang một bên.



Lâu Minh Nguyệt lại bắt gặp ánh mắt của hắn lần nữa, xung quanh tối đen chỉ có chút ánh sáng lập lòe, là ánh đèn lờ mờ hắt ra của mấy hộ không ngủ ở dưới lầu, không đủ chiếu sáng trong phòng nhưng tụ vào toàn bộ trong đôi ngươi của hắn. Dưới mí mắt sưng tấy, bên trong cái khe hẹp ấy tràn ngập sự sâu thẳm lạnh lẽo, suy đồi, u ám và chết chóc.



Ban ngày, cậu còn tưởng nam sinh này do bị thương nặng, cơ thể không khỏe nên mới uể oải suy sụp như vậy, lúc này Lâu Minh Nguyệt chợt phát hiện hắn dường như rất khổ sở, mới khiến toàn thân lâm vào một loại trạng thái thẫn thờ tê liệt, thậm chí mất hết hứng thú với cuộc sống này.



Lâu Minh Nguyệt mặc dù từ nhỏ sức khỏe yếu ớt, bố mẹ mất sớm, nhưng mười bảy năm qua, nhờ sự thương yêu săn sóc của người thân bạn bè, mỗi ngày đều được bao bọc bởi sự quan tâm ân cần và ấm áp, tình yêu đó đã cho cậu ánh sáng và sự dũng cảm, dù mười tuổi vì căn bệnh u tế bào mà phải gác lại sở thích âm nhạc để tiếp nhận điều trị, nhưng bảy năm qua Lâu Minh Nguyệt cũng không hề nao núng hay bàng hoàng chút nào.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh/3608837/chuong-154.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phụ Sinh
Chương 154: Bèo nước gặp nhau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.