*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chúc Vi Tinh ngã từ trên lầu xuống.
Tầng thứ năm.
Không chết.
Khi được xe cấp cứu đưa đến bệnh viện Trung ương thành phố U, cậu đã tắt thở, nhưng nhờ tài y thuật siêu phàm của bác sĩ trưởng, nên cậu đã đến tận Quỷ Môn quan rồi mà còn được kéo trở lại.
Sau hơn mười giờ phẫu thuật cộng thêm hôn mê một tuần trong ICU, Chúc Vi Tinh rốt cục tỉnh dậy. Nói về thương thế thì, sau ót cậu bị thủng một cái lỗ, nhưng may mắn không bị hủy dung hay tàn phế.
Chỉ là...cậu đã quên hết tất cả.
Đúng vậy, cốt truyện giống như tình tiết phim truyền hình máu chó - Chúc Vi Tinh bị mất trí nhớ.
...
Trong căn phòng phổ thông bốn người, bác sĩ đến kiểm tra phòng.
Trên giường bệnh, trong khi Chúc Vi Tinh nghe bác sĩ hỏi thăm, bụng cậu đau quặn lên, đầu choáng váng, trên mặt tận lực kiềm chế, thế nhưng thân thể lại run rẩy không ngừng được, tiết trời mới tháng tám mà đã toát mồ hôi lạnh cả người.
"... Đêm qua không ngủ ngon phải không? Lại gặp ác mộng sao?" Bác sĩ Chủ nhiệm cẩn thận tìm hiểu tình trạng của bệnh nhân.
Chúc Vi Tinh nhắm mắt lại, trong đầu đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy cực lớn như muốn nuốt chửng lấy cậu. Mở mắt ra, xua đi bóng chồng kì quái, cậu thấp giọng đáp một tiếng.
Vị Chủ nhiệm lại hỏi: "Thế cậu có nhớ được chút gì không? Những chi tiết vụn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh/273208/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.