Lê Hiên lại rất lo lắng cho Tử Vi. Thân thủ của Tử Vi căn bản không thê chính diện đánh nhau với Kim Quang Triệt.
Nhiếp Lăng Hàn đi lên chặn ở phía trước, “Các ngươi lui ra phía sau, ta muôn đích thân gặp hăn một lân!”
Tử Vi nói: “Sư huynh, ly kiếm của hắn rất tà ác, chúng ta cùng nhau lên đi.” Tử Vi nói xong quay sang nhìn Lê Hiên.
Kim Quang Triết tiến sát đến chỗ Nhiếp Lăng Hàn, kiêm chém lại đây!
Phía sau, đội ngũ của Nhiếp Lăng Hàn tiến lên, Tử Vi thoáng nhìn thây Kiếm Thánh, hắn ngồi ở trên xe lăn, một người đây hắn. Hắn ngồi ngay ngắn ở xe lăn, sắc mặt thong dong, lấy tay thay kiếm, một đường lao tới!
Nhiếp Lăng Hàn đã đi lên chặn lại.
Kiêm cùn của hắn phát ra từng tiếng rồng ngâm, bay lên không trung dâng lên vòng sáng màu xanh bao phủ bọn họ, nhưng nháy mắt đã bị Ly kiếm màu đỏ của Kim Quang Triết phá thành mảnh nhỏ.
Hắn cau mặt, nhất chiêu hợp với nhất chiêu, Lương Hồng Tụ ở phía sau hắn gạt mũi tên che chở hăn.
Lê Hiên cùng Tử Vi cũng gia nhập trận chiên.
Mặt Kim Quang Triết mang ý cười, không hề sợ hãi: “Còn gì nữa không? các ngươi đều cùng nhau đến đây đi, bốn quân không đề bụng!”
Từ nơi xa có một người thấp bé lại hung ác ập vào trước mặt, thất tinh bảo chùy trên dưới tung bay, không ai có thể tới gân.
Đó là Phàn Thắng. Khi Ly kiếm của Kim Quang Triết lại một lần nhắm ngay vào Nhiếp Lăng Hàn thì Phàn Thắng nắm thất tinh bảo chùy cũng đã xông đến.
Kiếm Thánh thấy vậy xoay tròn xe lăn, hắn tung đơn chưởng phát ra vô. số băng cầu màu xanh bén nhọn, đánh về Kim Quang Triết. Kim Quang Triết cười lạnh, ly kiếm nửa đường đột nhiên thay đổi tuyến đường nhắm ngay vào Kiếm Thánh, ly kiêm phát ra kim quang hoa lửa, như ngôi sao sắc nhọn bắn vào thân thể Kiếm Thánh và thị vệ Phi Ưng phía sau hắn khiến.
Kiếm Thánh dồn hết sức lực đánh ra một chuỗi băng cầu cuối cùng rồi lắng lặng mà ngồi ở trên xe lăn, cuỗi cùng ngâng mặt nhìn nhìn bầu trời giữa mùa thu xanh lam này một lần, thật sâu thở ra một hơi, hóa ra hắn thật sự già rồi.
Khi những ước mơ, tham vọng, ý chí, nhiệt huyệt hùng tráng bắt đâu ký thác ở bao giờ cưới thê tử. Hắn chỉ muốn làm bá chủ toàn bộ năm châu đại lục!
Hiện giờ, hắn cứ như vậy mà chết.
Nhiếp. Lăng Hàn đáy lòng đau thương, từ khi biết hắn không phải là đời sau của Lê gia chân chính, hắn đã oán hận sư phụ, hắn cơ hồ không còn muốn cùng sư phụ nói chuyện nữa, vài lần hắn muôn hỏi một chút về chuyện mẫu thân hắn nhưng bởi vì chiến sự nên thời gian cứ trôi qua đi, hiện giờ, sẽ không có người nói cho hắn biết nữa.
Về chuyện hắn được sinh ra như thế nào? hắn rốt cuộc là ai? có lẽ vĩnh viễn là điều bí mật.
Nhiếp Lăng Hàn đau lòng nắm kiêm cùn xoay người lên ngựa. Hãn phóng tầm mắt nhìn khắp nơi, đông đảo các binh lính đang hỗn Chiến! hắn hiểu rõ, con đường phải đi còn rất dài, hắn chỉ có thể đi phía trước, không thề lui về phía sau!
Hơn nữa con đường này căn bản không thế quay đầu lại.
Nơi xa có liệt hỏa thiêu cháy, nhảy lên như là máu nóng bỏng, khói đen vọt lên, chậm rãi bao phủ ở trên không. Mũi tên nhọn vụt lên phảng phất như từ trời cao truyền đến.
Trên người hắn trúng mũi tên, giống như không chỉ một mũi tên mà còn có một mũi tên khác xẹt qua gương mặt hắn, có máu chảy xuống dưới, lọt vào trong miệng của hắn. Kiếm cùn của hắn dời non lập biến, giống nhau chém đinh chặt sắt chém giết.
Lê Hiên cùng Tử Vi bao vây Kim Quang Triết. Tử Vi vẫn luôn nghĩ tới lời sự phụ nói, Thương Long kiếm cùng Thu Thủy kiếm mới có thể giết Kim Quang Triết.
Sư phụ nói chính là chân lý, Tử Vi chắc chắn bọn họ có thế giết chết Kim Quang Triết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]