Chương trước
Chương sau
Chương 398

Chỉ trong nháy mắt Tử Vị bị treo ngược ở trên cây. Bây giờ hắn muốn giết. chết nàng quá đơn giản, như bóp chết một con kiên. Tử Vi lại một lần khắc sâu mà cảm nhận được, những cái độc thuật, mẹo của nàng ở trước mặt cao thủ thật sự không đáng giá nhắc tới.

Nơi này vốn dĩ cây cối rất ít nên nàng bị treo như vậy dù là từ thật xa vẫn có thế phát hiện.

Kim Quang Triết vỗ vỗ tay, chậm rãi đi lên trước: “Mỹ nhân, cảm giác bị treo ngược lên như thế nào? Còn chạy được nữa không?”

Bàn tay hắn túm tóc Tử Vi kéo đầu nàng lên.

Hắn ghé sát vào nàng, nhìn đôi môi kiều diễm của nàng dưới ánh trăng nhưng vẫn không dám hôn lên vì hắn nhớ tới nàng có độc trên môi.

Tay của hắn lại sờ Soạng trước ngực nàng, Tử Vi liều mạng giãy giụa, bàn tay to của hắn đã xoa vào chỗ non mềm của nàng đến da thịt……

“Trên người ta đều là độc, ngươi chỉ cần chạm vào ta, liên sẽ trúng độc!” Tử Vi hung tợn mà nói.

Kim Quang. Triết mỉm cười nói: “Không quan hệ, bốn quân có thuốc giải trăm loại độ6:.Tnmrvê ñ Bất ngờ trong tai chỉ nghe được “Vèo vèo” vài tiếng ám khí đã thấy Kim Quang Triết phi thân nhảy lên.

Vài bóng người nhảy tới bên người Tử Vi, một người ôm chặt nàng, duỗi tay dùng kiếm chém đứt dây thừng.

Tử Vi dựa vào trên người người nọ, quanh hơi thở ngửi thây được hương vị thanh đàn nhàn nhạt, nàng ngâng đâu nhìn quả thật là Lê Hiên.

“Sao ngươi lại tới đây?” Tử Vi kinh ngạc.

Lê Hiên cụp mắt liếc mắt nàng một cái: “Ngươi vì Nhiệp Lăng Hàn, không muôn sông nữa à?!”

Tử Vi trừng hắn một cái: “Ngươi không phải muôn cưới Hoa Nhan sao? Làm sao lại có thời gian đên đây?”

Hàn Chỉ Đào bên cạnh nhìn hai người bọn họ liêc mặt một cái, nghĩ thâm hai người này chăng quan tâm đến hoàn cảnh đang như nào, còn tại đây tranh giành tình cảm, ve vãn ghen tuông !

Kim Quang Triết nhìn tháy Lê Hiên, ngửa mặt lên trời cười vui sướng: “Không nghĩ tới nha, thật không nghĩ tới, thế mà ngươi có thể đưa tới đây một con cá lớn!

Người đâu, vây quanh, đừng để cho bọn họ chạy thoát!”

Lê Hiên cùng Tử Vi nhìn thấy dưới chân núi chỉ chít những cây đuốc đang di chuyển hướng lên trên nên bọn họ chỉ có thể chạy lên trên núi.

Hàn Chỉ Đào nói: “Chúng ta cần phải phá vòng vây đi ra ngoài trước hừng đông, nêu không trời sáng thì đi ra ngoài càng khó.”

Lê Hiên nhìn Huyền sơn đen nhánh nói: “Kim Quang Triết ở trên núi Huyền bồ trí người cũng không nhiều, người của hắn đều ở chân núi, chúng ta sẽ dùng biện pháp từ Huyền sơn đi vào Huyền thành.”

Tử Vi nhìn thấy phía trước chính là một cái đỉnh núi, đã đên đỉnh núi thì biết chạy đi đâu?

Binh lính phía sau đuổi theo vô cùng gấp rút, Tử Vi thậm chí có thế nhìn thầy khuôn mặt màu trắng mảnh khảnh của Kim Quang Triết dưới trường bào màu đỏ kia.

“Hắn sắp đuổi theo lên đây. Hoàng Thượng, các ngươi đi trước đi!” Trương Dương nói cùng Dương Thạc ở phía sau ngăn cản binh lính đuôi theo.

Trương Dương cùng Dương Thạc đều là cao thủ bậc nhất bắc hoang đại lục, hiện giờ hai người bị mấy trăm binh lính của Kim Quang Triết vây quanh. Kim Quang Triết nhanh như gió lao thẳng đến chỗ Lê Hiên và Tử Vi.

Ly kiếm của hắn trực tiếp quét qua cổ Lê Hiên nhưng đúng lúc đó roi dài của Tử Vi bắt ngờ câu lấy ly kiếm của hắn. Kim Quang Triết dậm một chân, hắt roi dài của Tử Vi ra. Nhanh như cắt tay trái của Tử Vi vứt ra hạt đậu nành, tay phải chạm vào chốt mở của sáo nhỏ.

Ly kiếm của Kim Quang Triết đang hướng về Lê Hiên nhưng hắn lại phi thân nhảy lên, nháy mắt chỉ kiếm về hướng Tử Vi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.