Nhan Hương mim cười nhìn Tuyết Yên, nói: "Muội muội ở đây cũng tốt, Trường Tin cung bị đốt thành như thế, gặp không khỏi khiến người ta đau lòng"
Trường Tin cung? Trước kia ta ở Trường Tin cung sao?" Tuyết Yên hỏi.
"Đúng vậy"
"Quỷ phi nương nương, trước mắt Yên phi nương nương bị mất trí nhớ, Hoàng thượng sợ nương nương buồn, không muốn để cho nương nương biết chuyện Trường Tin cung.. Trân Châu vội vàng hạ giọng nói ngăn Nhan Hương lại.
Tuy Trân Châu nói rất khẽ, nhưng Tuyết Yên vẫn nghe thấy.
Nhan Hương nở nụ cười dịu dàng quan tâm: "Vậy ta trở về đây, nếu Yên phi có cần, có thể tới tìm ta,
Vĩnh An cung"ta ở
Không biết vì sao, Tuyết Yên không thích Nhan Hương, luôn cảm thấy nàng ta cười rất giả tạo, trong ảnh mắt của nàng ta chứa sự thăm dò và bất an.
Trường Tín cung. Thì ra trước kia nàng ở Trường Tin cung,
Trở lại Lâm Hoa điện, Tuyết Yên gọi Trận Châu lại.
Trân Châu, ngươi nói cho ta về cuộc sống trước kia của ta đi.”
"Nương nương, Trân Châu ở Lâm Hoa điện, chưa từng đi đến cung khác, biết rất ít, chi biết là Hoàng thượng rất thích đến Trường Tín cung của nương nương"
"Người Hoàng thượng thích nhất là ai?"
Trân Châu cúi đầu xuống: "Nô tì không dám phỏng đoán tâm tư của Hoàng thượng"
Tuyết Yên hơi hối hận, vì sao lại hỏi Trân Châu những chuyện này, chẳng lẽ nàng rất để ý những chuyện này sao?
Cửa bị đẩy ra, một nữ tử xinh đẹp ngó đầu vào nhin.
"Yên tấu tấu, quả thật tẩu tẩu còn sống!" Mặt nàng ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/1717183/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.