— Là bởi vì hắn đối với ngươi quá tốt sao? Ta đây Lăng Tiêu vì ngươi làm hết thảy, ngươi có hay không cảm giác được? Tư Phi Tình…
Ánh mắt Chuyên chú, lợi hại, tựa hồ muốn xuyên thấu lòng người khiến Tư Phi Tình cảm thấy không được tự nhiên thoáng nghiêng đầu, trái tim hơi co rút, Lăng Tiêu ánh mắt băng hàn phảng phất điều gì đó?
” kia, hắn vẫn luôn luôn rất chiếu cố ta…” còn có ấm áp hôn môi, mạnh mẽ ôm… Tư Phi Tình mặt có chút nóng lên.
Nga một tiếng, Lăng Tiêu ánh mắt lạnh hơn —— liền như thế đơn giản? Tư Phi Tình, ngươi nhưng lại vì cái gì lộ ra ngượng ngùng?
Cũng không biết vốn cho rằng ghen ghét không có khả năng xuất hiện ở trên người mình, lại có thể như vậy mãnh liệt mà ảnh hưởng đến chính mình, Lăng Tiêu hít một hơi thật sâu, bất động thanh sắc:
” Mạnh Thiên Dương giết người không chớp mắt, nghĩ không ra còn biết chiếu cố người khác, hiếm thấy nha —— ”
Hắn cố gắng kiềm chế, trong lời nói vẫn giấu không được ý vị châm biếm, Tư Phi Tình nhưng lại nghe không hiểu, nghĩ đến Mạnh Thiên Dương quả thực thủ đoạn độc ác, không khỏi gật đầu: ” Đúng vậy, hắn có khi là hơi quá đáng, nhưng hắn đều đã đáp ứng ta, sau này sẽ không tùy tiện giết người nữa.” Thấy Lăng Tiêu sắc mặt lạnh lùng, làm như không cho là đúng, Tư Phi Tình cẩn cẩn dực dực nói: “Hắn lần trước là quá lo lắng bệnh của ta, mới có thể mạo danh ngươi đi giết người…”
Lăng tiêu hừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-mong-chi-phi-tinh/201524/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.