Edit: Tojikachan
Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
===<<< Như vậy hết thảy, ngươi thích ta sao, Yui.
Khi Kikyou rời đi, nhìn Yui, muốn nói điều gì đó.
Nữ pháp sư quần đỏ áo trắng, dưới bầu trời u ám mông lung, nàng thật nổi bật, giống như chỉ cần liếc mắt một cái là có thể làm người ta chú ý.
“À, cám ơn cô, ta không đi đâu.”
Không đợi Kikyou nói ra, Yui đã mở miệng trước.
Nàng hiểu được thiện ý của Kikyou, chỉ là mỗi người đều có lựa chọn khác nhau.
Khẽ thở dài một cái, Kikyou thấy Yui kiên trì, cũng không nói thêm nữa, xoay người rời đi.
Lúc rời đi, cô ấy vẫn cao ngạo trong trẻo, không nhìn ra vừa rồi nàng từng xảy ra chuyện gì. Phu thì trái lại, trong phòng rất im ắng, một chút động tĩnh cũng không có, chẳng lẽ là bị mối tình đầu năm mươi năm trước cự tuyệt nên tâm linh bị đau đớn?
Tiểu quái thú trong lòng sôi trào, Yui thật muốn biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì…
“Kikyou tới để làm gì vậy?”
Vào trong phòng, nhìn thấy phu trên ghế, Yui có chút mất hứng.
Trông Kikyou không phải người không nói đạo lý, nhìn thấy người như vậy, Yui không thể phát giận. Vậy thì có chút ý kiến nhỏ nhặt với phu hẳn là có thể chứ?
“Thế nào? Có hứng thú với cô ta sao.”
Ngữ khí của phu gần đây đều như thế, luôn thích dùng câu hỏi để trả lời, không biết đó có phải một trong những ham mê xấu xa của hắn hay không.
Phu thật đáng ghét, luôn bắt nạt người ta.
“Nói là cảm thấy hứng thú thì cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-rat-yeu-ot/123581/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.