Edit: Tojikachan
Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
===<<< Khí thế giằng co trong chốc lát, phu vẫn như cũ là phu.
“Chàng…”
Yui bị dọa, nếu nói yêu quái rất đáng sợ, thì giờ phút này phu càng thêm… khiến người ta khó nắm bắt.
Người đàn ông đầy máu đang đứng trước mặt mình bỗng trùng với hình ảnh mới gặp ở cửa thành Hitomi ngày đó, rõ ràng là giống nhau như vậy, rồi lại như không giống cùng một người.
Trong lòng Yui bỗng nhiên rất mâu thuẫn đối với phu.
“Đừng sợ, chúng đã chết rồi.”
Phu tra kiếm vào vỏ, bỏ qua vết máu lây dính trên tay.
Có lẽ là vừa mới cứu Yui một lần, phu thân hình đơn bạc giờ phút này đứng ở trước mặt Yui, trông có vẻ tin cậy hơn.
Nghịch ánh sáng, Yui không thấy rõ vẻ mặt phu, nhưng lại có thể tưởng tượng được gương mặt tái nhợt kia.
Trong thân thể gầy yếu như vậy, lại có lực lượng như thế?
Yui phát giác, mình chưa bao giờ hiểu biết phu Yếu Ớt này.
Khác với trí nhớ hồi nhỏ, cậu bé từng đứng ở bên cạnh mình sợ sệt mở miệng muốn cùng chơi đã không còn nữa, dần dần trở thành Thiếu chủ thành Hitomi mà nàng chưa từng hiểu biết.
Thời gian hủy diệt trí nhớ, mang đến những thứ nàng không biết.
Yui sững sờ, chậm chạp chưa đứng lên.
Vừa rồi phu… cảm giác ấy thật sự rất xa lạ. Hồi tưởng một màn chấn động vừa rồi rất lâu, Yui kinh ngạc, đồng thời lại bỗng dưng dưới đáy lòng dần dần sinh ra một sự bất an khó hiểu.
“Trở về đi.”
Phu đi đến gần Yui, vươn tay.
Bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-rat-yeu-ot/123571/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.