"Cười cái gì vậy?"
"Đột nhiên cảm thấy mình giống như già đi mất rồi".
Lạc Tử Thần đau lòng ôm nàng vào lòng, trêu chọc nói: "Ta nhớ rõ Nam Cung tiểu thư so với nàng còn lớn hơn hai tuổi thì phải, vậy chẳng phải nàng ta càng già hơn hay sao? "
"Nhìn qua mỹ mạo vẫn như trước, dường như lại càng thêm mê người hơn".Nàng giống như bừng tỉnh nỉ non nói nhỏ.
"Nương tử, nàng đang ghen tị hay sao? " Lạc Tử Thần xoa xoa khuôn mặt của nàng.
Vốn dĩ hắn chỉ muốn trêu đùa một chút, không ngờ rằng Cẩm Phượng Lan còn thật sự gật đầu, "Ghen tị a, mỹ nhân như vậy ta ghen tị một chút mới gọi là bình thường đi".
Hắn đưa khuôn mặt mình đến trước mặt nàng, nháy nháy mắt với nàng, tựa tiếu phi tiếu nói: "Ta cảm thấy có lẽ nàng ta lại càng ghen tị với nàng đi".
Cẩm Phượng Lan đẩy khuôn mặt hắn ra, gắt một câu, "Nói năng bậy bạ".
Vị trí hai người đứng cũng không phải là hẻo lánh, bọn họ cũng không có kiêng dè người bên ngoài, tất nhiên là đã hấp dẫn không ít ánh mắt kinh ngạc cùng khinh bỉ.
Dù sao hai nam nhân lại ở trước công chúng ôm ấp một chỗ, thật sự là có chút kinh hãi thế tục.
Khi ánh mắt của Nam Cung Linh đảo qua hai người trên kia, đột nhiên dừng lại một chút, sau đó trong nháy mắt ánh mắt trợn to, trực tiếp nhìn thẳng chỗ đó, thần sắc dường như có chút kinh ngạc, còn có chút không thể tưởng tượng nổi.
Cách biệt ba năm các nàng lại chạm mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quy-nhan-phu/142098/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.