Cẩm Phượng Lan xoay người khẽ ngắt một đóa hoa cúc đặt trước mũi khẽ ngửi, đối với sự tức giận của nàng ta coi như không nhìn thấy, vân đạm phong khinh nói nhỏ: "Biểu muội sai người đưa quần áo qua đây, cũng không có nói ra là dành cho tướng công, ngu tẩu còn tưởng rằng biểu muội biết ta chuẩn bị xuất môn, cố ý khâu cho ta làm hành trang nữa chứ".
"Ta chẳng quan tâm ngươi có muốn xuất môn hay không, có hành trang hay không, đây là tâm ý của ta dành cho biểu ca".
Cẩm Phượng Lan xoay xoay bông hoa cúc trong tay, nhẹ nhàng cười, nâng mắt liếc nhìn về, nói: "Nha, người khác không ở đây, biểu muội cũng sẽ không giả bộ nữa a, ôn nhu nhàn thục, xinh đẹp động lòng người lời nói như hoa sao lại trở nên hổn hển như vậy rồi? "
"Ngươi — "
Cẩm Phượng Lan khẽ xoay xoay ngón ta, hoa cúc ở trên tay khẽ xoay xoay tròn vài còng, đôi mi thanh tú khẽ nhíu lại, ánh mắt chuyển động, thần sắc mê hoặc người, "Như thế nào? Đầu lưỡi của biểu muội để cho mèo tha đi mất rồi hay sao vậy? "
Giang Thanh Loan trợn lớn mắt, giống như là nhìn thấy quái vật vậy, nhìn người trước mặt thái độ khác thường lời nói ngả ngớn, giơ tay nhấc chân đều có sự thành thục tự nhiên.
Lạc Tử Thần cùng Liễu Nguyệt Sanh vừa bước vào trong hoa viên, liền nhìn thấy một thư sinh tuấn tú vô cùng đang nắm một đóa hoa cúc trong tay, một cô gái xinh đẹp động lòng người tóc mai buông hai bên.
Tình chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quy-nhan-phu/142097/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.