21
Tống Viễn mệt mỏi bước vào.
Sau khi Trưởng công chúa bắt gian thì mang theo Tống Vãn Tâm đến vương phủ, đồng thời phái người đến phủ Thừa tướng cho mời người.
Tôi nhìn Tống Viễn, lập tức rưng rưng tiến tới nghênh đón, học theo giọng điệu của Tống Vãn Tâm: “Cha ơi cha phải làm chủ cho con! Tống Tiểu Ngư không nghe lời, đến phủ Trạng nguyên chọc Trưởng Công chúa tức giận, tới bây giờ còn cắn ngược con một miếng, mắng chửi nhục mạ Tâm nhi. Huhuhu, Tâm nhi cứ chờ người mãi! Sao bây giờ người mới đến!”
Tống Viễn đau lòng đỡ lấy tôi ngay: “Tâm nhi đừng hoảng, có cha đây.”
Tống Vãn Tâm vừa nghe đã muốn bùng nổ: “Cha, người đừng để tiện nhân kia lừa, con mới là Tâm nhi của người!”
Tống Viễn cả kinh, ông ta nhíu mày, xoay mặt lại nhìn tôi.
Tôi hơi nghiêng người, ở góc độ mọi người không thấy, tôi hung hăng liếc Tống Viễn một cái, nhưng ngoài miệng thì tràn đầy uất ức: “Cha nghe đi! Chị gái cái khác không học, lại suốt ngày ảo tưởng tráo đổi thân phận với con! Nếu cha không làm chủ cho Tâm nhi thì con sẽ đi tìm Hoàng thượng và A Thanh làm chủ! Con đường đường là đích nữ Thừa tướng, là An Vương phi – con dâu của Hoàng thượng, chẳng lẽ còn phải giả mạo nữa hay sao?”
Trưởng Công chúa ở một bên khoanh tay cười khẩy: “Ồ, đây không phải chuyện nhỏ đâu, ảo tưởng bản thân tôn quý cũng thôi đi, dám ngang nhiên bịa đặt em dâu là giả với bổn cung, đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-xinh-dep-cua-toi/3322001/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.