13
“Nàng như thế nào thì ta cũng thích. Cho dù mấy ngày nay nàng có hơi kỳ lạ, ta cũng vẫn thích nàng lắm. Ta chỉ tự nói với mình rằng phải nhanh nhanh tìm hiểu xem rốt cuộc là nàng gặp phải chuyện gì, cố gắng giúp nàng giải quyết. Từ lúc nàng chỉ là một cô gái nhỏ thì đã lọt vào mắt ta, cho dù nàng mang dáng vẻ nào ta cũng yêu nàng tận xương cốt.”
Sở Thanh vừa nói, vừa nắm tay tôi đặt lên ngực chàng.
“Tâm nhi, mẫu phi của ta chết sớm, ta đã thấy qua hết lòng người hiểm ác đáng sợ, cũng nếm qua hết tình người nóng lạnh trên đời này. Thế giới của ta vốn tối tăm không ánh mặt trời, và nàng chính là ánh sáng duy nhất của ta. Ta đi Bắc cương chinh chiến một năm đã tự thề với chính mình, chỉ cần ta có thể sống sót trở về thì việc đầu tiên chính là mang sính lễ tới phủ Thừa tướng.”
“Thật ra ta biết rằng chúng ta chưa có giao tiếp gì nhiều, vẻ ngoài của ta cũng không phải là người hòa ái dễ gần gì, có khả năng là nàng sẽ không thích ta, có điều là ta tình nguyện. Lúc ấy ta đã nghĩ kỹ rồi, nếu nàng không đồng ý thì ta sẽ tìm phụ hoàng tứ hôn, cưỡng ép gả nàng cho ta, ta thà làm thế cũng không để nàng gả cho người khác.”
“Ta đã thề cả đời này sẽ không nạp thiếp, dùng hết tim phổi của mình yêu thương một mình nàng, dần dần nàng sẽ thích ta thôi. Sở Thanh ta chút tự tin này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-xinh-dep-cua-toi/3321997/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.