1
Trong cung, tại bữa tiệc Trung thu tôi lẳng lặng ngồi đánh giá tân Trạng Nguyên thật lâu.
Chậc, trông thật anh tuấn.
Trong bữa tiệc oanh ca yến vũ thế này, mà anh ta vẫn ngồi thẳng lưng nghiêm trang, nhìn y chang thần tiên không nhiễm bụi trần. Nhất là khi tỳ nữ kề sát anh ta cười duyên rót rượu, anh ta lại đỏ mặt phất tay trốn tránh trông cực kỳ đáng yêu.
Hèn chi có thể khiến Đệ nhất mỹ nhân ở kinh thành này mê đến điếu đổ.
Khóe miệng tôi cong lên.
“...” Chợt mặt bị bóp một cái.
Ngoại trừ bình dấm chua An Vương điện hạ của tôi, thì còn có thể là ai làm ra chuyện thái quá như vậy.
Tôi vội đẩy tay chàng ra: “Phụ Hoàng còn ở đây đấy, đừng có làm bậy!”
Nhưng chàng không chịu buông ra: “Chẳng lẽ Hứa Trạng nguyên còn có sức hấp dẫn hơn bổn vương? Ngắm nhìn hắn đến mất hồn rồi à?”
“Làm gì có, hắn hoàn toàn không bằng một phần mười phu quân của thiếp!”
Mặt chàng vẫn đen như trước: “À, một phần mười?”
Tôi nhìn chàng, cười dịu dàng: “Ngay cả đầu ngón chân của chàng cũng không sánh bằng, thế được chưa hả?”
Lúc này chân mày chàng mới giãn ra, lột một quả nhỏ nhét vào miệng tôi.
“Miệng của Tâm nhi ngọt như thế, tối nay trở về chắc chắn phải yêu thương nàng thật nhiều.” Ngay sau đó cắn lỗ tai tôi: “Cả đêm.”
Tôi đỏ mặt, nhẹ nhàng đấm chàng một cái.
Trưởng Công chúa ngồi đối diện bỗng nhiên nở nụ cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-xinh-dep-cua-toi/3321993/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.