Đầu Kỷ Dao còn hơi choáng váng, nàng không biết tại sao mình lại nhớ đến chuyện kia.
Có lẽ bởi vì đời này nấu cho Dương Thiệu một bữa cơm sao? Đây là lần đầu tiên nàng nấu cơm cho người khác. Kỷ Dao ổn định lại tinh thần, cúi đầu nhìn về khế ước: "Hầu gia thật sự trả lại cho ta sao?"
"Tất nhiên," Dương Thiệu cười nói, "Trước kia làm phiền ngươi mấy lần."
Toàn những chuyện đơn giản, không thể nói là phiền phức, Kỷ Dao cất khế ước vào trong tay áo, nàng không ngờ được Dương Thiệu nhanh chóng kết thúc khế ước giữa bọn họ như vậy, vốn còn tưởng rằng thật sự phải hai năm.
Lúc đó nàng thật sự sợ Dương Thiệu sẽ làm khó, nhưng hắn cứ thế mà hủy bỏ.
"Sau này nếu là việc ta có thể làm, Hầu gia cũng không cần ngại."
Dương Thiệu khẽ giật mình, trên khóe môi nhanh chóng thấp thoáng ý cười, hắn nhớ lại chuyện chữa bệnh trên xe trước đó của Kỷ Dao, xem ra Kỷ Dao cũng không phải thật sự hoàn toàn vô tình đối với hắn: "Được, ta cầu còn không được."
Hắn cười khiến gò má nàng hơi nóng: "Ta phải trở về, vừa nãy có nói là đi quán rượu."
Hắn gật đầu.
Ngay lúc Kỷ Dao chuẩn bị lên xe ngựa, bỗng nhiên Dương Thiệu nắm chặt cánh tay của nàng.
Kỷ Dao không hiểu, nghiêng đầu nhìn về phía hắn. Trong đôi mắt sắc bén của hắn hàm chứa chút tình cảm phức tạp, khiến lòng nàng thình lình thắt chặt.
"Hi vọng khi ta từ Ngân Xuyên trở về, Kỷ tiểu thư vẫn tình nguyện đối với ta như vậy."
Cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-truoc-cua-ta-la-quyen-than/735731/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.