Thời gian xuất phát chẳng mấy chốc đã đến.
Sáng sớm Sư Vô Mệnh đã đến tìm bọn họ, nói ra: "Chúng ta sẽ cưỡi linh thuyền tông môn qua đó, lần này có không ít đệ tử đi Xích Nhật sơn trang, tông môn quyết định đưa chúng ta qua."
"Không phải đệ tử Thất Hồn tông cũng có thể sao?" Văn Kiều kỳ quái hỏi hắn.
"Đương nhiên không thể!" Sư Vô Mệnh nói: "Chẳng qua các ngươi là bằng hữu của ta, ta tìm sư tôn muốn danh ngạch, xem như tuỳ cơ ứng biến, bọn họ liền không có lời nào."
Người này thật đúng là đem đặc quyền của đệ tử tinh anh Thất Hồn tông sử dụng đến vô cùng tinh tế, cũng nhờ hắn có một sư tôn tốt, lấy tên tuổi Thế Vũ Tôn Giả, ngay cả tông môn đều phải phục vụ cho hắn.
Làm người được lợi, đương nhiên bọn họ sẽ không phản đối, phi thường vui sướng tiếp nhận.
Chờ đến lúc bọn họ xuất phát, Sư Vô Mệnh nhìn một chút, đột nhiên phát hiện thiếu một người.
"Văn Thỏ Thỏ đâu? Không đi cùng chúng ta sao?" Sư Vô Mệnh kỳ quái hỏi, hắn đối với Văn Thỏ Thỏ khắc sâu ấn tượng, thiếu hắn thì độ khó sẽ cao hơn.
Ninh Ngộ Châu nói: "Đợi đến bí cảnh hắn lại ra."
Từ khi bị Văn Kiều đe dọa, Văn Thỏ Thỏ lo lắng mình thật sự biến thành đồ ăn của người tu luyện, vô cùng siêng năng tu luyện, hiện tại còn đợi trong không gian tu luyện.
Ninh Ngộ Châu thấy hắn chăm chỉ như thế, đương nhiên sẽ không cắt ngang hắn, chờ khi nào cần hắn lại để cho hắn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/906028/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.