Nữ nhân béo chỉ cảm thấy hai mắt tỏa sáng, chợt cảm thấy rồng đến nhà tôm.
Bà ấy a một tiếng, vui vẻ cười nói: "Hóa ra là bốn bé con xinh đẹp, phụ mẫu các ngươi thật là biết sinh! Nể mặt phụ mẫu các ngươi sinh các ngươi đẹp như vậy, giá cả liền giảm phân nửa, hết thảy ba trăm ngàn linh thạch."
Ba trăm ngàn linh thạch? Còn giảm phân nửa?
Giá tiền này đắt đến hố cha! Phải biết Thiên Trận minh thu linh thạch cũng không có nhiều như vậy.
Không chờ bọn họ phản ứng, nữ nhân béo vung tay lên: "Các ngươi đừng chê giá tiền này đắt, phải biết quy củ trấn Hoàn Cốt, cũng không có nhiều nơi an toàn, nhà trọ này của ta tuyệt đối an toàn trong trấn Hoàn Cốt. Nếu không phải nể mặt dáng dấp các ngươi đẹp, Hoa Đại nương ta cũng không tùy tiện để cho người ta vào ở."
Văn Kiều và Túc Mạch Lan một mặt nghiêm túc mà nhìn bà ta, giống như có chút rõ ràng, vì sao vừa rồi Ninh Ngộ Châu muốn kéo mũ trùm xuống.
Nữ nhân béo này chính là bà chủ nhà trọ, được gọi là Hoa Đại nương, tự xưng là một người thô kệch, nhưng có thể mở nhà trọ trong trấn Hoàn Cốt, nào có nhân vật đơn giản gì?
Cả đời bà ấy cũng không có yêu thích gì, chỉ là rất khoan dung với những người có dáng dấp và nhân cách đẹp. Đương nhiên bề ngoài xinh đẹp chỉ là một trong những điều kiện, còn muốn để cho bà ấy cảm thấy thuận mắt mới được.
Hiển nhiên bốn người này khiến Hoa Đại nương rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/905999/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.