Edit: Jess93
Bọn họ ở trong không gian bận rộn hơn nửa ngày, kế tiếp Văn Kiều lại giục sinh ra một bụi lớn Quỳnh Ngọc Tử Linh trúc bị Văn Cổn Cổn gặm đến chỉ còn lại vài gốc, sau đó mới rời khỏi không gian.
Lúc rời đi, thuận tiện mang hai con Văn Thỏ Thỏ và Văn Cổn Cổn ra ngoài.
Đại khái là từng bị khí tức Âm Dương tuyền ảnh hưởng trong không gian Âm Dương tuyền dưới biển sâu, hai con yêu thú không khỏi có một loại e ngại đối với Âm Dương tuyền, cho dù Âm Dương tuyền trong không gian Ninh Ngộ Châu kém hơn Âm Dương tuyền dưới biển sâu, bọn nó vẫn không muốn đợi trong không gian có Âm Dương tuyền.
So sánh với nhau, Đại Mao Cầu và hai con Hoàng Tinh Kiến không có chính diện cảm nhận uy lực Âm Dương tuyền đặc biệt bình tĩnh, vẫn không muốn rời khỏi không gian.
Trong không gian có ăn có ở, tại sao phải rời đi chứ?
Đồ ngốc mới có thể chạy ra bên ngoài, nơi có nước khắp nơi chịu giày vò.
"Xem các ngươi chỉ có chút tiền đồ này." Ninh Ngộ Châu hết sức khinh bỉ đối với biểu hiện của hai con yêu thú.
Văn Thỏ Thỏ hướng về phía Ninh ca ca lớn tiếng gào rít, kháng nghị hành vi khinh bỉ của Ninh ca ca đối với bọn chúng, nó cũng không tin thế gian này có con yêu thú nào có thể chống cự được uy lực của Âm Dương tuyền.
Văn Cổn Cổn cũng móc ra một cây Quỳnh Ngọc Tử Linh trúc chậm rãi gặm, dự định ăn chút Tử Linh trúc cho đỡ choáng.
Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/905897/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.