Edit: Jess93
Văn Kiều bọn họ nhìn thấy hành vi của tiểu Thực Thiết thú, đều không nói gì.
Trong lòng bọn họ có một dự cảm xấu nhất, lại không thể nói cho tiểu Thực Thiết thú một lòng ngóng trông nương nó trở về, như vậy quá tàn nhẫn.
Nhưng mà Bạch Hùng vẫn không có trở về.
Bọn họ đã đào linh thạch mười ngày trong hang động này, mỗi ngày nhìn thấy con tiểu Thực Thiết thú kia ngồi xổm nhìn quanh cửa hang, may mắn nó còn nhớ rõ lời dặn dò của nương nó, không dám mạo hiểm đi ra ngoài, để tránh bị yêu thú lợi hại hơn phát hiện xem như đồ ăn ăn hết.
Văn Kiều từ chỗ Tiểu Thực Thiết thú biết được, có không ít yêu thú cấp cao thực lực cường hãn sinh tồn trên mảnh đại lục thiên đảo này, chẳng qua mỗi con yêu thú đều có địa bàn của mình, bình thường không có việc gì, phần lớn thời gian bọn nó đều ở trong địa bàn của mình, sẽ không dễ dàng vượt qua ranh giới.
Sau khi bọn họ đi vào đại lục thiên đảo, không có yêu thú cấp cao nào ở chỗ bọn họ đến, mới có thể một đường bình an tới đây.
Mặc dù Bạch Hùng không ở đây, nhưng xung quanh khe đất này còn lưu lại hơi thở của nó, trong thời gian ngắn còn có thể chấn nhiếp những yêu thú kia, nhưng sau một khoảng thời gian, Bạch Hùng kia còn chưa trở lại, sau khi hơi thở của nó biến mất, đoán chừng nơi này sẽ bị yêu thú cường đại khác cướp đi. Dù sao nơi này có một đầu linh mạch, linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/905867/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.