Edit: Jess93
Vào lúc tường đất kia sắp lật úp xuống, Văn Kiều lôi kéo Ninh Ngộ Châu nhanh chóng tránh đi. Văn Thỏ Thỏ thì thừa cơ nhảy dựng lên, ngự gió nâng thân thể của nó lên, bay về phía cửa hang.
Tường đất vồ hụt, sau đó rẽ ngang, tiếp tục lao về hướng bọn họ.
Văn Kiều lôi kéo Ninh Ngộ Châu tránh né trong động, cũng may nơi này rộng rãi, nên không có bị tường đất kia ngăn chặn.
Đột nhiên, tường đất vừa dựng thẳng lên không lâu liền sụp đổ, bùn đất mềm nhũn rơi tán loạn trên mặt đất.
Lúc này, Văn Kiều bọn họ cũng nghe thấy một tiếng kêu phẫn nộ ở phía bên ngoài, tiếng kêu kia mềm mại yếu đuối, nũng nịu: "Ừm ách ừm ách."
Lúc Văn Kiều và Ninh Ngộ Châu nhìn thấy tường đất kia sụp đổ, liền biết Văn Thỏ Thỏ đã thành công, mà tiếng kêu mềm mại yếu đuối, nũng nịu kia, chắc hẳn là thứ dùng tường đất đánh lén bọn họ phát ra.
Hai người đi ra ngoài động, ánh mắt quét qua, liền nhìn thấy trong một hang động chật hẹp cách đó không xa, Văn Thỏ Thỏ ngăn ở trước cửa hang động kia, hướng vào trong phát ra khí âm uy hiếp, hiển nhiên thứ đánh lén bọn họ trốn ở đó.
"Văn Thỏ Thỏ."
Văn Kiều kêu một tiếng, Văn Thỏ Thỏ lần nữa phát ra một tiếng nghiến răng uy hiếp vào bên trong hang động, sau đó dịch chuyển thân thể.
Văn Kiều bọn họ đi qua, chỉ thấy trong hang động chật hẹp kia, một con mao đoàn trắng đen rõ ràng co ro trốn ở trong đó, nhìn tựa như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/905866/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.