Edit: Jess93
Mặc dù bên trong mảnh không gian dưới đất này không có linh thảo gì có giá trị, chẳng qua số lượng những độc thảo này ngược lại rất nhiều, cũng đủ cho Ninh Ngộ Châu nghiên cứu một đoạn thời gian.
Bọn họ lập tức quyết định ở đây một thời gian.
Ninh Ngộ Châu dọn ra một không gian ở xung quanh, lấy ra lò đan và các dụng cụ khác, lập tức sa vào việc nghiên cứu độc thảo.
Văn Kiều cũng không có nhàn rỗi, nàng phụ trách đi ngắt độc thảo ở đây, cũng phân loại chúng nó, đưa cho Ninh Ngộ Châu nghiên cứu tinh luyện nọc độc, tiết kiệm không ít thời gian cho hắn. Sau khi hết bận rộn, Văn Kiều cũng đặc biệt đi nghiên cứu con Nham Mãng bị bọn họ đả thương kia, sau đó phát hiện con Nham Mãng này vậy mà biến dị, chẳng qua phương hướng nó biến dị là độc tính.
Chỗ bị thương của Nham Mãng do Liệt Nhật Tiễn gây ra chảy không ít máu, nơi máu chảy qua, linh thực xung quanh đều chết héo, mặt đất biến thành một mảnh đen sì, phát ra một mùi tanh gay mũi.
Nham Mãng bị Văn Thỏ Thỏ nện đứt xương sống lưng, cộng thêm tổn thương do Liệt Nhật Tiễn tạo ra, hấp hối, trong thời gian ngắn không có cách nào động đậy, chỉ có thể trần truồng nằm ngay đơ giả chết ở đó, tùy bọn họ lăn qua lăn lại.
Văn Kiều ngược lại không có giết nó, dù sao yêu thú có thể tu luyện tới cấp tám cũng không dễ dàng, chỉ cần không phải mối thù sinh tử, nàng sẽ không xuống tay với nó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/905841/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.