Edit: Jess93
Làm một gốc mầm non nhỏ ngoại trừ có thể động hai chiếc lá một chút, cái gì cũng không làm được, trên đường Văn Kiều vẫn yên lặng như gà.
Nàng được Ninh Ngộ Châu ôm, rời khỏi hang động rộng rãi đã ở mấy ngày nay.
Trong này là một không gian dưới đất, không gian cực kì rộng lớn, địa hình hay thay đổi, thông đạo quanh co khúc khuỷu nối tiếp vô số hang động rộng rãi, lại có rất nhiều linh thực, trên đường đi, Văn Kiều phát hiện có rất nhiều loại linh thảo khó tìm thấy ở bên ngoài, hận bản thân mình bây giờ không phải là hình người, để đào hết tất cả chúng nó.
Những linh thực này có đẳng cấp không cao, cũng chỉ cấp hai cấp ba như thế, nhưng có rất nhiều chủng loại khó tìm thấy ở bên ngoài, đối với người vô cùng thích linh thực như Văn Kiều mà nói, đều không muốn bỏ qua.
Đáng tiếc hiện tại nàng là một gốc mầm non nhỏ, không có cách nào tự mình đào.
Văn Kiều thất vọng đến lá cây cũng rủ xuống.
Ninh Ngộ Châu cúi đầu nhìn thoáng qua mầm non nhỏ đột nhiên trở nên uể oải, ánh mắt rơi xuống những linh thảo cấp thấp bị hắn coi nhẹ xung quanh, đây là linh thảo cấp thấp ngay cả yêu thú cũng chẳng muốn thủ hộ, có thể thấy ở khắp nơi, muốn đào cũng sẽ không có người tranh giành, chắc hẳn lúc trước chủ nhân động phủ tùy tiện rãi một chút hạt giống linh thảo mặc kệ chúng tự sinh trưởng.
Ninh Ngộ Châu đột nhiên nói: "Những chủng loại linh thảo này không tệ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/905742/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.