Edit: Jess93
Nhìn thấy Ninh Ngộ Châu bình yên vô sự, Văn Kiều vô cùng vui mừng.
Nàng run run lá cây, cẩn thận nhìn Ninh Ngộ Châu, nhìn hắn từ đầu đến chân một lần, không có thiếu cánh tay cũng không thiếu chân, rất tốt, xem ra con yêu thú kia không có khiến hắn bị thương.
Đang vui mừng, Văn Kiều phát hiện Ninh Ngộ Châu nhìn lướt qua hang động rộng rãi, sau đó trực tiếp đi về phía nàng.
Văn Kiều đang run run lá cây đột nhiên cứng đờ.
Nàng "Nhìn" Ninh Ngộ Châu đi tới trước một lùm cỏ dại ở bên cạnh, sau đó từ trên cao nhìn xuống quan sát đám cỏ dại này.
Văn Kiều xen lẫn trong đám cỏ dại, trong lúc nhất thời không biết phản ứng thế nào mới tốt.
Nàng rất vui mừng khi có thể nhìn thấy Ninh Ngộ Châu ở đây, nếu như hiện tại nàng là hình người, nàng sẽ đi cùng hắn ngay lập tức, bọn họ sẽ tiếp tục lịch luyện tại Lân Đài Liệp Cốc. Kỳ thật nàng rất vui khi lần này có thể đến Lân Đài Liệp Cốc, hơn nữa có thể làm bạn đồng hành với hắn, cho dù ngoài ý muốn biến thành như vậy, nàng cũng không hối hận.
Nhưng hiện giờ nàng là yêu thể, ở trong mắt người tu luyện, chính là một gốc mầm non nhỏ vô cùng yếu ớt!
Làm một gốc mầm non nhỏ không thể động không thể nói chuyện, hiện tại Văn Kiều phải làm thế nào để nói cho hắn biết, gốc mầm non nhỏ này chính là mình.
Mà nàng có thể nói cho hắn biết sao?
Nếu như không phải mình tự mình trải qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/905741/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.