Mới qua mấy ngày, mà không khí vui mừng lan khắp phủ Nam Cung. Khắp thành, ai cũng biết Nam Cung Hi sắp thành thân, mà tân nương chính là cô gái đã bóc bảng mấy hôm trước. Chỉ là bọn họ không hiểu, như thế nào mà cô gái đó chịu gả cho hắn? Chẳng lẽ bị ép buộc hay sao? Nghĩ như vậy, da đầu bọn họ không khỏi run lên.
Vì để gia tăng không khí, Nam Cung Hạo và Thượng Quan Mân bỏ hết vốn liếng, chỉ cần ai đến dự, vô luận ngươi là ai, cũng có thể ngồi xuống ăn tiệc mừng, cho nên, khắp thành, ngay cả tên ăn xin, tất cả như ong vỡ tổ mà chen nhau đến tham dự.
"Cô nương, chúng ta nên đi ra ngoài rồi." Quý Tinh mặt che khăn hỉ, được người ta dìu ra khỏi phòng.
Mà trên đại đường, mặt Nam Cung Hi uốn éo, đầy tức giận. Trời ơi, mẫu thân đúng là đã nói là làm. Sáng nay, sau khi thức dậy, hắn liền phát hiện toàn bộ số râu mà hắn dưỡng bao nhiêu năm, đã bị người ta cạo sạch. Mà người đứng sau giật dây, chính là người ngồi trên ghế thái sư, mặt đầy ý cười, đợi người quỳ lại.
"Tân nương tới." Mọi người quay đầu lại, cũng muốn xem tân nương là ai, nhưng đáng tiếc, mặt nàng đã bị khăn hỉ che lại.
Nhìn người đứng ở bên cạnh mình, Nam Cung Hi không khỏi cúi đầu xuống nhìn nàng.
“Khụ, khụ…” Thượng Quan Mân ho một tiếng, ánh mắt cảnh cáo nhìn hắn, nên hắn chỉ có thể đứng nghiêm chỉnh, hoàn thành hôn sự này.
"Nhất Bái Thiên Địa!"
"Nhị Bái Cao Đường!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-nong-tinh-thieu-quan-giao/147531/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.