Tư An không thể nhờ hết vào trí nhớ của nguyên thân, kí ức này rất vụn vặt, Tư An muốn sắp xếp lại cũng không thể.
Tư An đi một vòng quanh thôn, bởi vì chỉ mới xế chiều, có không ít người vừa từ dưới ruộng trở về, thấy Tư An bọn liền chào hỏi đôi câu, cô chỉ lịch sự nói vài câu liền kiếm cớ chuồng mất, hiện tại ngoài Tuyên thị ra những người khác căn bản Tư An không biết là ai, nếu ở lại một lúc chắc chắn sẽ bị lộ.
Cô đi một lúc liền đến một con suối, Tư An thấy không có ai mới đi tới ngồi xổm xuống, dùng mặt hồ làm gương soi.
Nước ở đây rất trong, ngoại trừ những bọt khí thì trên mặt nước rất sạch sẽ có thể nhìn thấy sỏi đá bên dưới.
Tư An nhìn người con gái bộ dáng gầy đến thảm thương phía dưới mặt nước liền thở dài trong lòng, làn da cũng đen nhẻm, gò má nhô cao, căn bản rất khó nhìn, Tư An đời trước cũng xem như thanh tú, nhưng lại xuyên vào một người có khuôn mặt giống bản thân cô, nhưng khác là người này quá gầy, nguyên thân chỉ mới mười bảy mà nhìn qua người khác còn tưởng hai mươi bốn.
Tư An dùng nước suối rửa mặt như muốn vơi đi cái nóng đeo bám trên người, cô nhìn xung quanh thấy không có ai liền biến mất.
Tư An vào không gian hái một chút dưa chuột với cà chua, đường cũng lấy ra một ít.
Cô đem thức ăn đặt một bên, Tư An đem đồ trên người cởi xuống mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ngoc-vay-ma-la-dai-tuong-quan/3000851/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.