Cố Ngôn nhìn giấy đặt hoa cúc lên liền ngồi xổm xuống, Tư An bên trong nhìn ta thấy hắn ngồi dưới nắng còn không có ý định đem hoa cúc vào liền nói vọng ra.
- Ngươi ngồi đó làm gì? Nắng như vậy muốn bị ngốc thêm sao? Ngươi nhanh đem hoa cúc vào đây, một lát ta cho ngươi thử món ngon.
Cố Ngôn đem hoa cúc trở vào, giấy lót để phơi hoa cúc cũng cẩn thận đặt qua một góc.
Tư An thấy cảnh này liền có chút buồn cười, nói:" Ngươi làm gì? Giấy đó cho dù có tận dụng lại cũng chỉ để viết chữ, không thể phơi hoa tiếp."
Cố Ngôn:" Ta từng thấy nhị đệ dùng giấy này để viết chữ, nhị đệ nói rất đắt, không thể phí phạm."
Tư An:" Ta cũng không dùng lãng phí nha, ta dùng để phơi hoa cúc, giấy ướt rồi sẽ khô có thể tận dụng lại để viết chữ."
Mấy hôm trước Tư An mua không ít đồ trong đó có giấy tuyên, sách để học còn có một khuôn mẫu chữ, mực với khay mực đều là mua đủ bộ để học viết chữ, Tư An muốn sống ở đây lâu dài trước tiên chính là nhận biết nhiều mặt chữ, nếu không sau này sẽ rất bất tiện, không có việc gì làm còn có thể dạy cho Cố Ngôn nhận biết mặt chữ.
Tư An không tính giữ lại giấy đã đem phơi hoa cúc, nhưng bộ dáng này của Cố Ngôn chắc chắn sẽ không đành lòng vứt đi nên cô sẽ không vứt mà giữ lại.
Tư An tìm trong nhà không có lọ thuỷ tinh liền dùng lọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ngoc-vay-ma-la-dai-tuong-quan/3000825/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.